*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
... Tùy hứng?
Lâm Dữ Hạc ngây ngẩn cả người, động tác gật đầu mới được một nửa liền cứng lại.
Trong tất cả những nền giáo dục cậu tiếp nhận qua "tùy hứng" đều là một nghĩa xấu, là hành động cần phải bị nghiêm cấm.
Chỉ có duy nhất một mình Lục Nan nói với cậu câu—— "Em phải tùy hứng thêm một chút".
Nhiệm vụ này đối Lâm Dữ Hạc mà nói đích xác có chút khó, cậu khô khan nói "Em không rõ lắm nên làm thế nào..."
Lục Nan tiếp tục giải đáp: "Loại việc này không có phương pháp cố định, chính là một loại phản ứng tự nhiên."
Vẻ mặt anh nghiêm trọng, giọng nói nghiêm túc: "Cho nên chúng ta mới cần ở chung nhiều, thời gian lâu tự nhiên em sẽ biết."
Lâm Dữ Hạc bị giọng điệu của anh làm giật mình, nhịn không được cảm thán, thì ra Lục tiên sinh còn có thể phân tích loại sự tình này thấu triệt như thế.
Chẳng trách biểu hiện của anh tốt hơn mình nhiều.
Lâm Dữ Hạc mang thái độ khiêm tốn thỉnh giáo, nghiêm túc ghi nhớ bài tập, gật đầu nói: "Vâng."
"Nếu đã cần ở chung nhiều, liền phải tính kỹ càng một chút." Mười ngón tay Lục Nan giao nhau, hai tay để trên đôi chân dài, đầu ngón tay chạm nhẹ vào mu bàn tay kiên nhẫn phân tích, "Hiện tại cách ngày kết hôn còn chưa tới một tháng, thời gian cho chúng ta ở chung không còn nhiều nữa."
Anh nhìn Lâm Dữ Hạc, giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922799/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.