*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chân Lăng vừa nói xong, trong phút chốc xung quanh đều là một mảnh trầm mặc.
Chẳng biết sửng sốt bao lâu, Lâm Dữ Hạc mới tìm lại được giọng nói của mình: "Hả... vậy sao?"
Cậu khô khan giải thích: "Có thể là do lúc trong phòng thi không khí không thoáng lắm, lúc ra ngoài bị ngộp hơi, hô hấp không quá thông thuận, cho nên trên mới nóng như vậy.
Câu này cậu nói ra chẳng ăn khớp chút nào, cũng không mấy thuyết phục, có điều Chân Lăng nghe xong, vẫn là nói: "Ồ, vậy cưng thuận khí chút đi."
Rất hiểu chuyện không hỏi đối phương vì sao lúc vừa ra phòng thi thì không sao, thi xong đi ra lâu như vậy rồi mới thấy bí hơi.
Chúc Bác ở bên cạnh nói tiếp: "Vừa nãy bọn tớ chọn được vài chỗ, cậu lại xem xem muốn ăn ở đâu?"
Lâm Dữ Hạc: "Được"
Cái đề tài này cứ như vậy bị bỏ qua, Lâm Dữ Hạc cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người bọn họ thương lượng một chút, cuối quyết định tới Hải Để Khảm ăn lẩu. Bốn người cùng nhau đi tàu điện ngầm tới trung tâm thương mại, ngồi trong tàu điện ngầm, Lâm Dữ Hạc vẫn là không nhịn được mà hồi tưởng lại chuyện lúc nãy.
Thành thật mà nói, đối với phản ứng vừa rồi của mình, Lâm Dữ Hạc cũng tự cảm thấy bất ngờ.
Ngoại trừ việc làm sai khiến bản thân xấu hổ, cậu kỳ thực rất ít khi có biểu hiện đỏ mặt như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/922785/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.