Lục Nan nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng Lâm Dữ Hạc nghe vào lại chợt vỡ lẽ.
Cậu cũng hiểu, nếu như Lục Nan nói với cậu chuyện này sau khi hai người kết hôn, kể cả khi cậu đã nhớ lại được một số ký ức lúc về quê đón Tết, chắc chắn cảm xúc của cậu cũng sẽ bị sự cảm kích chiếm lĩnh giống như Lục Nan nói.
Bởi vì lúc đó Lâm Dữ Hạc vẫn chưa xác định được tình cảm của mình.
Cậu giống như một người đi bộ đường dài trên sa mạc, trước khi tới được điểm đích, bất kỳ cơn gió nào cũng có thể thay đổi phương hướng của cậu.
Lục Nan lại cúi đầu, hôn lên đuôi mắt Lâm Dữ Hạc.
Mỗi một tấc da, anh đều dịu dàng hôn lên.
"Vậy nên mới nói, người may mắn hơn là tôi."
"Mới theo đuổi được em."
Lâm Dữ Hạc chớp đôi mắt vừa được anh hôn.
Cậu lần nữa nhìn thấy bản thân trong đồng tử đối phương.
Lâm Dữ Hạc cảm thấy đây giống như một trò chơi vô cùng khó, ca ca phải hao tổn bao nhiêu tâm huyết mới qua được cửa ải.
Cuối cùng lấy được phần thưởng là cậu.
Cuối cùng bữa tối vẫn là ăn khi đã nguội, tuy hai người nói chuyện rất nhiều, nhưng không tiếp tục làm gì khác----Vì ngày mai Lâm Dữ Hạc vẫn còn phải đi học.
Buổi tối khi nghỉ ngơi, sau khi Lâm Dữ Hạc lên giường thì nhanh chóng ngủ thiếp đi. Hiện tại chất lượng giấc ngủ của cậu đã tốt hơn rất nhiều, hẳn phần lớn công lao đều thuộc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/3552650/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.