"..."
Lục Nan ngậm chặt miệng không nói gì.
Xe ô tô đến trước cổng Đại học Yến Thành, vấn đề này cũng tạm thời được cho qua. Chiều nay Lâm Dữ Hạc còn có tiết, Lục Nan cũng phải về công ty xử lý một vài chuyện.
Hai người đều tranh thủ thời gian để gặp nhau.
Lúc xuống xe, khi Lâm Dữ Hạc đẩy cửa ra định rời đi, bỗng cánh tay trái bị anh khẽ nắm lấy.
Cậu quay đầu lại thì thấy người đàn ông đang nhìn mình, anh hơi mím môi, gương mặt vẫn không chút dao động.
Nhưng Lâm Dữ Hạc bỗng dưng cảm thấy dường như ca ca hơi căng thẳng.
Giống như sợ cậu đột ngột chạy đi mất.
Lâm Dữ Hạc bật cười bởi suy nghĩ hoang đường này của mình, có điều cậu vẫn nắm lại tay của anh, còn cúi đầu hôn lên mu bàn tay của người đàn ông.
Cậu học theo dáng vẻ của đối phương, hôn lên cổ bàn tay gồ lên rõ ràng của anh.
Sau đó, cậu ngẩng đầu, chớp đôi mắt xinh đẹp đượm ý cười.
"Hẹn tối gặp lại nhé."
Cậu đang định rời đi, nhưng cánh tay bỗng bị kéo lại, tức thời khiến cậu mất thăng bằng, ngã thẳng vào lồng ngực của anh.
Người đàn ông mím môi, gương mặt vẫn lạnh lùng như thế, anh ôm chặt cậu hôn thêm vài lần nữa.
"Hẹn tối gặp lại."
Hành động này của anh khiến Lâm Dữ Hạc ngồi sờ môi suốt cả buổi chiều.
Cậu sợ môi sưng quá sẽ bị người khác chú ý.
Trên thực tế, mọi người đều rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/3552644/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.