Thẩm Hồi Khê suy nghĩ một chút, quyết định nhắc nhở đối phương.
Cậu ta nói: “Hạc Hạc, cậu có cảm thấy thái độ của Tam thiếu với cậu có hơi...”
Thẩm Hồi Khê còn chưa dứt lời, Lâm Dữ Hạc đã tiếp lời cậu ta.
“Có hơi thân mật quá mức đúng không?”
Thẩm Hồi Khê nhíu mày, bật cười.
Xem ra, Lâm Dữ Hạc còn cảnh giác hơn cậu ta tưởng tượng.
Lâm Dữ Hạc đáp: “Có lẽ là bởi vì Lục tiên sinh.”
Dù xét về EQ và IQ, Lục Tam thiếu đều có sự khác biệt rõ rệt với những người khác trong Lục gia, nhưng chung quy cậu ta vẫn là người Lục gia.
Bất kể đã quen biết Lục Anh Thuấn bao lâu, bất kể bình thường tiếp xúc với cậu ta hài hòa thế nào, nhưng giữa Lục Nan và Lục gia, Lâm Dữ Hạc vẽ luôn nghiêng về phía Lục Nan.
Nghe xong, Thẩm Hồi Khê trầm mặc trong giây lát.
Nguyên nhân Lục Tam thiếu tiếp cận Lâm Dữ Hạc, có lẽ không phải điều này...
Có điều tuy có một khoảng cách nhỏ giữa nhận thức và thực tế, nhưng kết quả cuối cùng cũng chẳng khác nhau là bao.
Hạc Hạc để ý hơn là được rồi.
Thẩm Hồi Khê vỗ vai Lâm Dữ Hạc, không nói gì thêm nữa.
Lâm Dữ Hạc này, ân cần và dịu dàng là thật, nhưng lý trí đến mức lạnh nhạt cũng là thật.
Hai người cùng nhau đi tới căn tin.
Buổi chiều không còn việc gì, Lâm Dữ Hạc quyết định về nhà trước.
Cậu không bận lắm, nhưng Lục Nan lại nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/3552641/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.