Lần này đến lượt Lục Nan ngạc nhiên: “...Tặng tôi sao?”
Lâm Dữ Hạc gật đầu.
Thấy đối phương bất động, Lâm Dữ Hạc còn thu bông hoa đang giơ trước mặt người đàn ông lại cẩn thận nhìn.
“Không đẹp sao ạ?”
Cậu tự hỏi tự trả lời: “Hình như không giống hoa hồng lắm?”
Lời còn chưa dứt, cổ tay Lâm Dữ Hạc đã bị Lục Nan nắm chặt.
Ánh mắt người đàn ông nghiêm túc, vẻ mặt nghiêm nghị lại phức tạp như đang cố gắng nhẫn nhịn điều gì đó.
“Đẹp.”
Anh nhìn bông hoa hồng trên tay cậu, đưa tay ra nhẹ nhàng, cẩn thận nhận lấy nó.
“Cảm ơn em” Lục Nan nói: “Tôi rất thích.”
Người đàn ông nghiêm túc như vậy lại khiến Lâm Dữ Hạc không tự nhiên.
Cậu vuốt chóp mũi, đáp: “Em bện xong mới thấy không cần thiết... rõ ràng có thể trực tiếp hái hoa hồng ở bên ngoài.”
“Thật ra cũng chẳng có ý nghĩa gì, lần sau em tìm hoa tặng anh là được.”
Lục Nan nhìn cậu nhưng không phản bác, ngược lại anh trầm giọng nói.
“Tôi thích những chuyện không có ý nghĩa.”
Lâm Dữ Hạc sững sờ.
Lời này phát ra từ miệng Lục tổng khó tránh khỏi khiến người khác bất ngờ.
Lục Nan lại rất nghiêm túc.
“Điều đó có nghĩa em sẵn sàng dành thời gian quý báu trong đời mình cho tôi không cần lý do.”
Anh hơi cúi người xuống, bông hoa hồng nở rộ trong tay anh nằm giữa hai người.
Chứng kiến nụ hôn dịu dàng của bọn họ.
“Tôi muốn dành thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-toi-muon-ly-hon-cung-khong-duoc/3552635/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.