Tịch Thừa Quân ghé đến nhà họ Tưởng một chuyến.
Lúc anh bước vào, căn nhà họ Tưởng trống rỗng, chỉ còn lại vài người giúp việc.
Hầu gái thấy anh đến, sửng sốt nói: "Đại thiếu gia... về rồi?" Cô lắp bắp nói, nhưng vẫn thành thật thú nhận: "Tiên sinh không có ở nhà, đang ở... trong bệnh viện."
Nói cho cùng, lúc trước tiên sinh khi ở cùng đại thiếu gia đã hold không nổi, huống chi là cô.
"Bệnh viện?" Tịch Thừa Quân chỉ lặp lại hai chữ này.
Hầu gái nhanh chóng trút hết tất cả những chuyện không nên hay nên nói ra một lượt: "Vâng, gần đây tiên sinh hay cãi nhau với thiếu gia, tiên sinh tức giận đến nỗi phải... đi bệnh viện. "
Thật ra, không chỉ cãi vã.
Còn ra tay đánh người.
Lúc đầu bố đánh con trai, về sau không biết chuyện gì xảy ra, nhị thiếu gia cũng ra tay đánh ngược lại!
Không cần để hầu gái nói rõ ràng rành mạch, Tịch Thừa Quân cũng đã hiểu ra.
Anh đảo mắt, tất cả đồ đạc trong phòng khách đã được thay bằng đồ mới. Nơi này từng có chuyện gì xảy ra, không cần nói cũng biết.
"Đại thiếu gia, chờ một chút, tôi... tôi gọi cho tiên sinh một cuộc ạ?"
Ngay khi hầu gái vừa dứt lời, một người phụ nữ ở đằng kia mang thanh âm mệt mỏi cất tiếng: "A Phân, đến lấy đồ đi. Mệt chết rồi."
Tịch Thừa Quân quay đầu.
Mẹ của Tưởng Phương Thành đang đứng đó, tay xách đầy túi hàng, ngay từ cái nhìn đầu tiên trông thấy Tịch Thừa Quân, bà bất giác run rẩy, gần như tất cả mọi thứ trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thoa-thuan-ket-hon-cung-anh-de/1660871/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.