Giọng nói của người đàn ông câu hồn đoạt phách, Văn Từ ma xui quỷ khiến suýt thốt ra câu "Em mặc cho anh xem".
Lý trí còn sót lại đã đánh thức cậu, không cho phép cậu nói ra câu nói đáng xấu hổ đó.
Văn Từ nhận ra mình lại bị Trì Quan Yếm lừa, tránh xa anh, bịt chặt lỗ tai đỏ bừng, nhìn Trì Quan Yếm muốn nói gì đó nhưng lại không nói được, cuối cùng nhìn về phía cô dâu chú rể trên sân khấu, cố gắng dời ánh mắt đi nơi khác.
Chỉ là lần này không dám nhìn chằm chằm vào váy cưới nữa, vì sợ bị Trì Quan Yếm hỏi những câu hỏi khác.
Trì Quan Yếm nắm tay Văn Từ dưới gầm bàn. Văn Từ rút tay về, đẩy tay Trì Quan Yếm ra, nhưng lại bị giữ lại.
Trì Quan Yếm nắm tay cậu, tay kia viết từng nét từng nét trên lòng bàn tay, "Em tức giận à?"
"Anh để em cắn trả lại được không?"
"Đừng giận mà, A Từ."
Đầu ngón tay lướt qua lòng bàn tay, ngứa ngáy khiến Văn Từ không kìm được siết chặt bàn tay, nắm lấy ngón tay đang viết của Trì Quan Yếm trong lòng bàn tay.
Cậu thả ra ngay lập tức, cố gắng chịu đựng cơn ngứa, mặc dù đang nhìn về phía trước, nhưng sự chú ý của cậu đều đổ dồn vào lòng bàn tay.
Sau khi nhận ra Trì Quan Yếm viết cái gì, Văn Từ sửng sốt một lúc, sau đó viết lại vào lòng bàn tay của Trì Quan Yếm: "Coi như hòa nhau."
Dù sao trước đó cậu cũng đã cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-that-tro-ve-thieu-gia-gia-bo-chay-suot-dem/3390148/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.