"Quần áo của anh bị nhăn." Văn Từ nói xong, ngủ thiếp đi trong vòng tay của Trì Quan Yếm, giọng nói nhẹ nhàng, "Em đang làm phẳng quần áo, anh nắm tay em làm gì, buông ra..."
Mặt cậu đỏ bừng, trông có vẻ không tỉnh táo, có lẽ đến mình họ gì cũng không nhớ nữa.
Trì Quan Yếm kìm nén xúc động, khẽ thở dài, thả bàn tay đang nắm chặt cổ tay Văn Từ xuống, nhẹ nhàng vén tóc lên để lộ gương mặt thanh tú trắng nõn.
Hai tay được giải phóng, Văn Từ cọ cọ trong lòng của Trì Quan Yếm, tìm một vị trí thoải mái, nắm lấy quần áo của Trì Quan Yếm, nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ,
Nhìn giống như một con mèo lười biếng.
Mùi rượu thoang thoảng nơi đầu mũi, bên trong xe rất yên tĩnh, chỉ còn lại hơi thở nhẹ nhàng của chàng trai.
Trì Quan Yếm nhìn chằm chằm người trong lòng mình một lúc, gọi điện thoại cho Ninh Hạ Chú đang ra ngoài mua đồ quay về lái xe.
"Trì Tổng, bên cạnh có một siêu thị đang đợt giảm giá lớn, nên tôi đã đi mua đồ, để anh đợi lâu rồi. " Cất đồ vào thùng xe, Ninh Hạ Chú ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn chuẩn bị lái xe, vô tình liếc thấy Văn Từ trong lòng của Trì Quan Yếm, vô thức nói: "Trì Tổng, cậu Văn uống say rồi? Hay là cơ thể không khỏe? Có cần tôi gọi cho bác sĩ không?"
Không đợi Trì Quan Yếm nói, anh ta đã phản ứng lại, thu lại ánh mắt, tự cho mình một cái bốp vào miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-that-tro-ve-thieu-gia-gia-bo-chay-suot-dem/3390139/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.