"Cảm ơn Trì Tổng! Cảm ơn cậu Văn!" Hai từ "tăng lương" khiến cho hai mắt Ninh Hạ Chú sáng lên. Sau khi xúc động cảm ơn, lên xe, thắt dây an toàn rồi phóng xe đi.
"Cảm ơn tôi?" Văn Từ không nghe thấy lời Trì Quan Yếm và Ninh Hạ Chú nói với nhau, nhìn Trì Quan Yếm có chút nghi hoặc, "Anh ta cảm ơn em làm gì?"
Văn Từ không đợi được câu trả lời của Trì Quan Yếm, mà đợi được khuôn mặt phóng lớn đột ngột của Trì Quan Yếm.
Ngay khi người đàn ông đến gần, cậu đã ngửi thấy mùi bạc hà thoang thoảng.
Nhìn khuôn mặt càng ngày càng gần, cậu có chút căng thẳng, cảm nhận được hơi thở của người đàn ông, cậu không nhịn được quay đầu ra phía sau, nhìn lung tung khắp nơi, không dám nhìn thẳng Trì Quan Yếm.
"Sao, sao vậy? Đột nhiên dựa gần như vậy..."
Trì Quan Yếm vươn tay qua người cậu, kéo dây an toàn, thắt lại cho Văn Từ, cười: "Chưa thắt dây an toàn."
Văn Từ nhận ra mình lại đang nghĩ bậy bạ, mặt nóng bừng, lúng túng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Xong rồi, nói không thích Trì Quan Yếm, nhưng mỗi khi Trì Quan Yếm đến gần, cậu sẽ lại suy nghĩ nhiều.
Không chỉ vậy, cậu còn không thể kiểm soát được suy nghĩ trong đầu mình, lần nào cũng phát triển nhanh như tàu lượn siêu tốc.
Cứ tiếp tục thế này, sợ là có ngày cậu không thể thuyết phục bản thân rằng mình không thích Trì Quan Yếm được nữa.
Văn Từ càng nghĩ càng thấy nóng nên mở cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-that-tro-ve-thieu-gia-gia-bo-chay-suot-dem/3390137/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.