"Không phải!" Nghĩ đến giọng điệu làm nũng muốn chết người vừa rồi, hai tai Văn Từ nhanh chóng đỏ lên, một giây cũng không dám ở lại nữa, trực tiếp chạy xuống lầu.
Nhìn bóng lưng của cậu, khóe môi Trì Quan Yếm không khỏi nhếch lên, trên mặt hiện ra thần sắc vui vẻ chưa từng thấy.
Anh cúi đầu, nhìn tô mì trong tay mình một lúc rồi ôm nó vào phòng.
"Thế nào rồi, có phải đã ăn rồi không?" Vừa trở lại lầu một, dì Lý trực tiếp đi tới nắm lấy Văn Từ nháy mắt hỏi.
Văn Từ vừa gật đầu, dì Lý đã hưng phấn nói: "Dì đã nói con làm nũng có tác dụng mà! Lời nói của bọn ta tiên sinh đều không nghe, chỉ nghe lời con! Ôi, thật tốt quá."
Văn Từ xua tay giải thích: "Không phải! Con không có làm... Con làm nũng rồi, nhưng mà..."
Cậu không biết bản thân nên nói như thế nào, nhịn một hồi lâu, mặt càng đỏ hơn, rốt cục bất lực hỏi: "Dì Lý, sao dì lại cảm thấy con và Trì Quan Yếm là người yêu của nhau? Bọn con giống người yêu chỗ nào chứ?
"Cậu chủ khẳng định là thích con, nên mới đối xử với con tốt như vậy. Nếu như hai đứa không yêu nhau, cậu chủ sẽ không như vậy đâu. Dì đã ở đây mấy năm rồi, tính tình của cậu chủ như thế nào ít nhiều gì thì dì vẫn biết. " Dì Lý cười ha hả nói.
Lời dì Lý nói nghe cũng có lý, Văn Từ nhất thời không biết nên phản bác lại thế nào, chỉ có thể im lặng ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-that-tro-ve-thieu-gia-gia-bo-chay-suot-dem/3390130/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.