Chuyển ngữ: Mẫn Mẫn.
Nguyên Tốc gần như nghe hiểu ý của cậu ngay lập tức, nó cười khẩy một tiếng, "Bản lĩnh mỉa mai người khác lại lên cấp rồi."
"Mày cũng không kém cạnh gì."
"Sao mà bằng mày được."
"Nào có chứ, cái miệng của mày mà tham gia thi ai nói hơn vẹt, con vẹt có nói nhanh thế nào thì cũng phải đầu hàng cái miệng của mày ấy chứ."
"Mày mà tham gia thi ai chó điên hơn, chắc chắn sẽ lấy hạng nhất."
"Phải thế không? Tao thấy có mày rồi, chắc tao không lấy được hạng nhất đâu, hạng nhất chắc chắn là của mày, tao tình nguyện chịu thua."
"Ha ha, Văn Từ, mày hạng hai thì không ai dám tranh hạng nhất, đừng khiêm tốn nữa, hạng nhất cuộc thi ai chó điên hơn chỉ thuộc về mày."
"Có chứ, không phải còn có mày hay sao, mặt còn dày hơn cả tao, không biết xấu hổ hơn cả tao, hèn hạ hơn cả tao cơ mà..."
"..."
Hai người thi nhau cãi tay đôi, toàn bộ đại sảnh rơi vào bầu không khí kì lạ, tất cả mọi người đều vểnh tai lên nghe bọn họ nói mát nhau, say mê đến nỗi quên cả bàn tán.
"Ừm... hai người đừng cãi nhau nữa..." Văn Thanh yếu ớt lên tiếng, hắn muốn kéo tay Văn Từ, nhưng lại bị cậu tránh xa.
Nguyên Tốc đang cãi nhau đến đoạn cao trào thì quay sang nguýt hắn một cái, vạ miệng mắng, "Liên quan đéo gì tới mày."
Văn Thanh sầm mặt, không dám nói gì nữa.
Nguyên Tốc phản ứng lại rất nhanh, nó vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-that-tro-ve-thieu-gia-gia-bo-chay-suot-dem/3390122/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.