Đạo diễn gọi quay phim, cuộc đối thoại của hai người kết thúc tại đây.
Trời lại nóng, Giang Thời mặc hết lớp áo này đến lớp áo khác đi đi lại lại khớp cảnh, lúc quay xong chiếc áo ba lỗ mặc bên trong đã ướt sũng.
Cao Tân Hòa cầm chiếc quạt nhỏ thổi vào người y:"Vừa rồi tôi đã lén xuống núi liên lạc với anh Lưu rồi. À đúng rồi, anh Trình còn bảo tôi, bảo anh về gọi điện cho anh ấy."
Giang Thời mệt đến mức không muốn nói chuyện, chê đất bẩn, tựa vào cây uống nước.
Tay Lý Tung cầm hai trái cây giải nhiệt đi đến:"Thầy Giang, em có mang ít trái cây, anh có ăn không ạ?"
Giang Thời vặn nắp chai lại, vẻ mặt thản nhiên:"Không cần."
Lý Tung thu lại, cười một tiếng: "Em thấy tối nay hình như anh không có cảnh quay, em cũng không có, lát nữa có muốn về chỗ ở cùng không?"
Giang Thời cầm lấy chiếc quạt trong tay Cao Tân Hòa, thổi vào cổ mình: "Không tiện đường, sau này cũng đừng tìm tôi, chúng ta không thân.”
Nụ cười trên mặt Lý Tung cứng đờ giây lát:"Không phải sáng nay chúng ta vẫn nói chuyện rất vui vẻ sao?"
"Vui vẻ à?" Giang Thời cười một tiếng:"Tôi chỉ muốn xem cậu định giở trò gì thôi."
Ánh mắt lạnh lùng của thanh niên xinh đẹp lướt qua mặt Lý Tung: "Đạo diễn đã dẫn dắt cậu vào nghề không nói cho cậu biết, diễn xuất của cậu tệ lắm à?"
"Rốt cuộc là ai cho cậu cái ảo tưởng, rằng cậu có thể so bì được với Trình Dã? Dựa vào chút thủ đoạn bán thảm này của cậu, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thieu-gia-gia-ve-thon/4663352/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.