Xảy ra chuyện này, Kiều Bùi cũng không còn tâm trạng dẫn Triều Từ đi nghe kịch nữa, nắm lấy tay dắt Triều Từ đang không hài lòng lắm về cung.
Triều Từ về cung, trong lòng rối ren.
Cậu biết những lời nam nhân ấy nói có thật có giả, nhưng không hề biết phần nào là thật, phần nào là giả.
Kiều Bùi cũng có chuyện giấu cậu về nam nhân đó.
Nếu cậu từng thành thân với hắn thật thì chắc chắc là đại ca cũng biết, nhưng trừ lần đầu tiên hỏi cậu và biết là cậu không nhớ Cận Nghiêu là ai ra thì cũng không còn nhắc tới lần nào nữa.
Triều Từ túm tóc, khá là buồn bực.
Gì vậy chứ, tại sao đột nhiên lại cảm thấy mọi người đều trở nên kỳ lạ.
...
Mà tại nơi cậu không biết, Cận Nghiêu nghênh đón một đợt ám sát.
Sau khi đi tìm Triều Từ xong, hắn quay lại Triều phủ, về cái viện nhỏ giam lỏng hắn, mà người canh chừng lại không hề biết đối tượng mình cần trông coi đã rời đi rồi lại quay về.
Hắn ngồi trên ghế thái sư trong phòng, mặt mày vẫn lạnh lùng trong trẻo như cũ, đôi môi mỏng lại không còn huyết sắc.
Cả người trông hơi tái nhợt.
"Tôn, Tôn thượng, ngài không sao chứ?" Thần hồn Ti Mệnh dần dần hiện ra, hắn dè dặt hỏi.
Cận Nghiêu không nói gì một hồi lâu.
Cận Nghiêu rũ mắt, lại lấy bình an phù bên hông ra, siết chặt trong tay.
Nhưng không lâu sau lại vội buông lỏng, dùng đầu ngón tay lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-nhan-vat-lop-du-phong-nho-be-bi-hong/2647825/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.