"Ngươi mà còn tiếp tục tấn công thức hải nữa thì chúng ta tới bến!" Thực Hồn Ảnh mạnh miệng cảnh cáo Triều Từ.
Nó thấy dạo này Cận Nghiêu không có ở đây nên mới dám hấp thụ tinh huyết và hồn phách của Triều Từ, ai ngờ Cận Nghiêu thì không ở đây, nhưng Triều Từ cũng là một người tàn nhẫn.
Nếu không phải tại đặc tính của bản thể khiến nó không thể tách khỏi ký chủ ngay lập tức thì nó đã chạy từ lâu rồi!
"Vậy ngươi nói như thế nào?" Triều Từ hỏi.
"Nội trong ba ngày ta sẽ rời khỏi thức hải." Thực Hồn Ảnh nói, "Đến lúc đó nếu ta vẫn chưa đi, ngươi lại công kích cũng không muộn!"
"Lỡ ba ngày sau ngươi có biến hóa đặc biệt gì đó, như là thực lực mạnh lên, khiến ta khó mà làm gì được ngươi thì sao?" Triều Từ dù bận vẫn nhàn bắt bẻ.
"..." Cảm xúc của Thực Hồn Ảnh biến hóa thất thường, cuối cùng vẫn là kiêng dè sự tàn nhẫn của Triều Từ, cất giọng bén nhọn nói, "Ta kết khế với ngươi! Được rồi chứ?"
"Ha..." Triều Từ nghe vậy thì cười khẽ.
"Ngươi cười gì?" Thực Hồn Ảnh hơi bất mãn, nó thấy mình đã vô cùng thành khẩn rồi đó.
"Ta không cần ngươi kết khế." Triều Từ nói, "Ngươi cũng không cần rút khỏi thức hải."
Lần này Thực Hồn Ảnh thật sự hơi bối rối.
Triều Từ phát hiện ra nó, vậy mà lại không cho nó đi? Hắn không sợ nó hút hồn phách sao?
"Vậy ngươi muốn gì?"
"Nuốt đi." Triều Từ ngửa người về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-nhan-vat-lop-du-phong-nho-be-bi-hong/2647812/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.