Câu này không dễ trả lời, Triều Từ cúi đầu không nói gì.
Hứa Trạm cũng không cần cậu trả lời mặc dù đây là một câu hỏi, vì trong lòng hắn đã biết chắc chắn đáp án.
"Phương Nhã Văn có thể cho cậu cái gì?" Hứa Trạm vẫy tay để người phục vụ rót cho hắn một ly rượu vang, "Con bé đó ra tay khá hào phóng, cậu cũng thật sự rất đẹp. Nhưng một căn nhà, một chiếc xe cộng thêm chút tiền tiêu vặt, tổng cộng cũng chỉ có vài triệu. Mấy tháng trước, con bé ấy mới vét cạn túi để mua căn biệt thự này, giờ trong tay cũng không còn bao nhiêu tiền đâu."
Hắn vừa nói vừa cầm lấy tách cà phê do người phục vụ mang đến đưa cho Triều Từ.
Triều Từ lắc lắc tách cà phê, trong lòng có chút kinh ngạc lại có chút cạn lời.
Gì chứ? Còn có thể kiếm được vài triệu? Tôi cố gắng cả đời cũng không kiếm nổi nhiều như vậy...
Ban đầu chỉ định kiếm vài trăm nghìn để mở một tiệm lẩu thôi mà...
Nhưng có lẽ trong mắt của những kẻ có quyền có thế như Hứa Trạm, vài triệu chẳng đáng là gì. Hắn dường như mặc định rằng Triều Từ sẽ không để mắt đến số tiền đó, thấy Triều Từ không nói gì, hắn lại tiếp tục: "Cậu theo tôi đi."
Triều Từ: "???"
Excuse me?
Là tôi nghĩ đúng cái ý đó rồi sao, đại ca?
Cậu đột nhiên ngẩng đầu nhìn Hứa Trạm, mắt đào hoa trợn tròn, không dám nói gì.
"Theo tôi đi, mỗi năm tôi cho cậu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3539541/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.