Chương trước
Chương sau
Cả buổi sáng, Triệu Dịch đều ngây người nhìn vào điện thoại.

Trước đây, từ khi học tiểu học, Triệu Dịch luôn ngồi cùng bàn với Triều Từ. Nhưng kể từ khi Đàn Liệt xuất hiện, không biết anh ta đã nói gì với giáo viên chủ nhiệm, mà giáo viên lại chuyển chỗ của Triều Từ từ bên cạnh Triệu Dịch lên dãy bàn thứ ba.

Tất nhiên Triệu Dịch không hài lòng, nhưng Triều Từ lại đồng ý chuyển lên phía trước, còn chỗ ngồi bên cạnh Triệu Dịch thì được sắp xếp cho một người khác cũng chơi thân với hắn.

Từ lần thay đổi chỗ đó đến bây giờ cũng đã trôi qua mấy tháng rồi.

Đêm qua, Triều Từ không quay về ký túc xá, đến hơn mười giờ cậu mới vội vàng nhắn tin cho Triệu Dịch nói rằng cậu sẽ không về. Cả đêm cậu không về, tâm trạng của Triệu Dịch vốn đã rất tồi tệ, vậy mà sáng nay khi lướt WeChat còn nhìn thấy những bức ảnh này.

Hắn như người mất hồn, không buồn ăn sáng mà đi thẳng đến lớp học. Đây là lần đầu tiên hắn đến lớp sớm như vậy, bình thường chỉ khi chuông reo hắn mới có mặt.

Khi hắn đến, lớp học vẫn còn trống không, dần dần mới có vài người lác đác đi vào. Triệu Dịch đã ngồi hơn nửa tiếng, đến khi chuông reo vào học hắn mới thấy Triều Từ bước vào.

Triều Từ mỉm cười, đôi mắt đào hoa lóe lên niềm vui, ở phía dưới mắt còn hiện một chút quầng thâm. Trước đây, dù Triều Từ có mỉm cười thì cũng chỉ là lịch sự. Cậu chỉ cười như vậy khi đối diện với Triệu Dịch.

Cậu bước vào lớp, không còn như trước kia tìm kiếm bóng dáng của Triệu Dịch đầu tiên nữa, mà vui vẻ đi đến chỗ ngồi của mình, im lặng ngồi chờ đến giờ học.

Triệu Dịch bất giác cảm thấy hoảng loạn.

Tình cảm mà hắn luôn tự tin bấy lâu nay dường như không còn thuộc về hắn nữa.

Sự đau đớn và chua xót trong lòng như đang ngầm báo hiệu rằng hắn không chỉ mất đi một người bạn.

......

Nhưng sự chua xót và đau đớn này chỉ là khởi đầu.

Dường như lúc nào Đàn Liệt cũng có những ý tưởng kỳ lạ, luôn kéo Triều Từ đi khắp nơi. Triều Từ dù bề ngoài luôn miệng cằn nhằn, nhưng ánh mắt lại sáng ngời không giấu được niềm vui.

Dần dần, ngay cả những người chậm chạp nhất cũng nhận ra. Trước đây, Triều Từ luôn có mặt trong nhóm của họ, nhưng bây giờ cậu rất ít khi ở cùng với họ.

Gần đến kỳ thi đại học, Đàn Liệt không còn đưa Triều Từ đi chơi nhiều nữa mà anh chăm chỉ ôn tập cùng với cậu.

Dù nền giáo dục ở nước ngoài có phần thoải mái hơn, nhưng đối với tầng lớp thượng lưu bắt buộc phải giáo dục rất nghiêm khắc. Đàn Liệt ngoại trừ môn ngữ văn ra, thì tất cả các môn khác đều rất giỏi. Để giúp Triều Từ ôn thi đại học, anh đã tự nghiên cứu rất nhiều giáo trình. Anh có cách giảng dạy riêng, những bài tập dù khó đến đâu cũng được anh giải thích một cách rõ ràng. Triều Từ cảm thấy Đàn Liệt rất có năng khiếu làm giáo viên.

Triều Từ vốn thông minh, lại có Đàn Liệt kèm cặp riêng nên điểm số của cậu luôn đứng đầu trường. Nhưng Triều Từ cảm thấy việc mỗi tối nghe Đàn Liệt giảng bài rồi về ký túc xá lúc mười giờ thật quá phiền phức, vì thế cậu quyết định dọn ra khỏi ký túc xá để ở cùng Đàn Liệt. Điều này tất nhiên là rất hợp ý Đàn Liệt.

Lúc này chỉ còn hơn một tháng nữa là đến kỳ thi đại học. Dù nhóm bạn của Triệu Dịch đi chơi vui vẻ, nhưng vẫn luôn nhớ rằng sau kỳ thi này mỗi người sẽ đi một con đường khác nhau. Một số ở lại trong nước, một số ra nước ngoài... Những công tử tiểu thư này không muốn nghĩ đến điều buồn bã, chỉ mong muốn sau khi tốt nghiệp sẽ đi chơi một chuyến thật vui vẻ.

Nhóm này còn có Nam Tiểu Cẩn. Đúng vậy, Nam Tiểu Cẩn hiện tại vẫn ở lại trường và an toàn.

Bởi vì Đàn Liệt biết được người gây hại cho Triều Từ kiếp trước chính là Triệu Thịnh, nên kiếp này anh quyết tâm diệt trừ mối nguy hiểm đó từ trong trứng nước. Bề ngoài anh chỉ là người điều hành chi nhánh của Thù Hoa ở châu Á, nhưng thực tế anh đã dần dần nắm giữ các ngành kinh doanh quan trọng khác của gia tộc, trở thành nhân vật có thực quyền.

Không chỉ như vậy, anh còn kinh doanh riêng ở nước Z, bí mật hợp tác với Triệu gia, thu thập bằng chứng về tội ác của Triệu Thịnh và trình lên cho ông Triệu. Lần này, Triệu Thịnh cũng bị ông Triệu tống vào tù. Thêm vào đó, với sự can thiệp âm thầm của Đàn Liệt khiến cho Triệu Thịnh phải bị giam ở trong nhà tù có an ninh nghiêm ngặt nhất.

Triệu Thịnh bị Đàn Liệt tiêu diệt từ sớm, cha của Nam Tiểu Cẩn chưa kịp hợp tác với Triệu Thịnh, nên những bi kịch đã xảy ra với nhà Nam Tiểu Cẩn ở kiếp trước đều không diễn ra. Triệu Dịch và Nam Tiểu Cẩn vẫn là một đôi.

Điều này cũng là điều mà Đàn Liệt mong muốn.

Quay lại vấn đề chính, nhóm công tử tiểu thư này định sẽ tổ chức một chuyến đi chơi để chia tay, lại thấy Triều Từ dần xa cách với bọn họ trong một năm qua, nên bỗng dưng khiến họ quan tâm đến cậu nhiều hơn. Trước đây họ thường coi Triều Từ là một kẻ theo đuôi Triệu Dịch, sau này dù Triều Từ trở thành thiếu gia chính thức của nhà họ Triều, nhưng những ấn tượng sâu sắc từ sáu bảy năm trước vẫn không dễ dàng xóa bỏ. Do đó, họ thường vô thức bỏ qua Triều Từ, dù nhìn bên ngoài có vẻ giữa họ vẫn rất hòa thuận.

Tuy nhiên, họ thực sự không ghét Triều Từ. Sự xa cách của Triều Từ trong một năm qua khiến họ không quen, luôn muốn tìm cách để hàn gắn lại.

Triều Từ và Triệu Dịch thân thiết với nhau nhất, nên họ tìm Triệu Dịch rất nhiều lần, muốn hắn thuyết phục Triều Từ hoặc hỏi xem ai đã làm cậu buồn để họ giúp cậu giải quyết.

Nhưng họ không nhận ra, Triều Từ cũng xa cách Triệu Dịch như đối với họ.

Triệu Dịch vốn đã không thoải mái vì mối quan hệ ngày càng xa cách với Triều Từ, sau khi nghe những người bạn này nói, hắn đã quyết định đi tìm Triều Từ nói chuyện.

Khi hắn vừa về ký túc xá, đã thấy Triều Từ đang thu dọn hành lý.

"... Cậu định chuyển đi à?" Triệu Dịch đứng ở cửa, giọng của hắn chợt lạnh xuống khi nhìn thấy cảnh này.

Triều Từ không nhận ra sự thay đổi trong giọng nói của hắn, quay đầu lại nhìn, lộ ra vẻ áy náy.

"Gần đây Đàn Liệt đang giúp tao ôn tập, tao thấy mỗi tối về ký túc xá rất phiền phức, nên định chuyển ra ngoài ở. Tao cũng vừa mới quyết định vào hôm qua nên chưa kịp nói với mày." Triều Từ nói.

Tình cảm thầm kín và mãnh liệt mà cậu dành cho Triệu Dịch trước đây đã dần phai nhạt, nhưng cậu vẫn coi Triệu Dịch là một người bạn tốt. Dù sao Triệu Dịch đã bảo vệ cậu nhiều năm, điều đó không thể phủ nhận. Nhưng giờ Triệu Dịch đã có người yêu, Triều Từ cũng vậy, mỗi khi nghĩ đến tình cảm của mình từng dành cho Triệu Dịch nên cậu càng cố ý xa cách hắn hơn.

Cậu vẫn coi Triệu Dịch là bạn thân, nên nói chuyện cũng không cần khách sáo, vẫn giữ giọng điệu thoải mái. Nhưng khi nghe lời giải thích của Triều Từ, tâm trạng của Triệu Dịch càng tồi tệ hơn.

"Chuyển đi? Ở cùng với Đàn Liệt à?" Hắn cau mày, giọng nói càng lạnh hơn.

Triều Từ không nhận ra, còn thản nhiên thừa nhận: "Ừ."

Cậu nghĩ một lát, đặt hành lý xuống, quay đầu lại nhìn Triệu Dịch, cẩn thận sắp xếp lời nói: "Thật ra tao và Đàn Liệt đã hẹn hò với nhau hơn nửa năm, nhưng vẫn chưa nói với mày."

Triều Từ không nói với Triệu Dịch, không phải là vì cậu muốn giấu giếm mối quan hệ này, mà vì khi đó cậu chưa chắc chắn có thực sự thích Đàn Liệt hay không. Cậu sợ chỉ một phút bốc đồng của mình mà cậu đã đồng ý "thử" với anh ấy.

Nhưng hơn nửa năm qua, Triều Từ càng xác định rõ hơn tình cảm của mình. Cậu không thấy có gì đáng xấu hổ khi yêu Đàn Liệt, nên giờ cũng thẳng thắn nói với Triệu Dịch.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.