Chương 172: Cậu sai tôi cũng không đúng, cậu hồ đồ tôi cũng mê muội (25)
Hắn đứng ngơ ngác tại chỗ trong mấy giây, nhìn thấy cặp đôi đó đang cười nói rồi đi xa dần. Hắn không kiềm lòng được mà chạy nhanh đến, trực tiếp nắm bả vai của Triều Từ.
Bước chân của Triều Từ dừng lại, cậu ngoảnh đầu nhìn hắn.
Khi nhìn thấy người đến, nụ cười nhẹ đang treo trên môi của cậu như bị đóng băng.
Thậm chí đầu ngón tay còn bắt đầu run lên không kiểm soát được.
"Triệu Dịch..." Cậu vô thức gọi: "Sao cậu lại ở đây?"
Sắc mặt của Triệu Dịch khó coi: "Tôi phải hỏi cậu câu này mới đúng. Hai tháng qua cậu đã đi đâu? Cậu nghĩ cậu lừa gạt tôi đi làm đề tài nghiên cứu thì có thể giấu tôi được bao lâu?"
Những câu hỏi dồn dập của hắn khiến cho khuôn mặt hơi ửng hồng vì được choàng khăn ấm áp của Triều Từ trở nên nhợt nhạt.
"Tôi..." Cậu muốn nói nhưng lại không biết phải nói gì.
Cậu không muốn nói cho Triệu Dịch biết về chuyện tự tử và việc điều trị trầm cảm của mình. Nếu không, cậu không cần phải nhờ người khác nói dối rằng cậu đang làm nghiên cứu, cũng không cần phải để Đàn Liệt ngăn cản cuộc điều tra của Triệu Dịch.
Trước đây, đôi khi Triều Từ rất muốn chạy đến và nói với Triệu Dịch rằng: hãy ở lại với tôi, nếu không tôi không thể sống nổi.
Nếu cậu làm như vậy, có lẽ Triệu Dịch sẽ đồng ý ở lại với cậu, dù rằng hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3510756/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.