Chương 165: Cậu sai tôi cũng không đúng, cậu hồ đồ tôi cũng mê muội (18)
Nụ hôn kéo dài rất lâu.
Đứa nhỏ trong lòng gã đã không thở nổi, Hoắc Nghi Ca tốt bụng mà thả nó ra, nhưng đứa nhỏ đó vẫn rúc vào trong lồng ngực của gã.
Nó bám vào cổ gã, nhẹ nhàng thì thầm vào tai gã, nũng nịu gọi: "Chú Hoắc..."
Đứa nhỏ này lúc nào cũng thế.
Khi không cần đến gã, cái đuôi nhỏ của nó luôn dựng thẳng lên trời. Đôi khi gã gọi nó phải mất đến vài lần, không thể giữ nó lại ở qua đêm, cũng không thấy nó nói một lời tốt đẹp hay dịu dàng nào.
Khi cần đến gã, nó liền trở thành một con mèo con ngoan ngoãn, lộ ra cái bụng mềm mại và cọ vào chân gã để làm nũng.
Hoắc Nghi Ca vỗ nhẹ lưng của đứa nhỏ, kiên quyết nói: "Lần này không được."
Gã thường để nó làm bất cứ điều gì mà nó muốn, nhưng lần này không thể để nó lừa dối qua mặt mình được.
"Cháu chỉ mới hai mươi tuổi thôi, bây giờ hai mươi tuổi làm sao có thể kết hôn được chứ?" Triều Từ ngẩng đầu lên, nhìn gã bằng đôi mắt đỏ hoe.
"Chưa kể chú còn lớn hơn cháu đến mười bảy tuổi, lấy người lớn hơn mình mười bảy tuổi như thế..." Triều Từ lẩm bẩm rất nhỏ, nhưng cậu và Hoắc Nghi Ca đang dựa gần nhau như vậy, nên đương nhiên Hoắc Nghi Ca đã nghe được toàn bộ.
Hoắc Nghi Ca tức giận véo má cậu: "Ta già lắm sao?"
"Nếu chú kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3510749/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.