Dung Nhã khôi phục ký ức xong liền đi Ma Vực.
Cô là tu sĩ Hợp Thể kỳ, ở Ma Vực cũng được xem như là một cường giả. Hơn nữa, linh khí trong người cô đã được nghịch chuyển thành ma khí, nên ban đầu không gặp bất kỳ nguy hiểm nào ở Ma Vực.
Sau một thời gian đi đường vất vả, cuối cùng cô cũng tới được Trọng Uyên Giới và xin cầu kiến Kỳ Yến Chỉ.
"Sao ngươi lại tới đây?" Kỳ Yến Chỉ cau mày khi nhìn thấy người tới là Dung Nhã.
Hắn không muốn gặp lại Dung Nhã, đặc biệt là bây giờ. Đồng thời, hắn cũng có chút kinh ngạc khi thấy một linh tu như Dung Nhã lại dám bén mảng đến Ma Vực.
Nhưng rất nhanh hắn đã tìm ra được mấu chốt, bèn nói: "Mặc dù bây giờ ngươi có thể nghịch chuyển giữa linh khí và ma khí, nhưng nếu ngươi ở Ma Vực quá lâu, ma khí sẽ hoàn toàn chuyển hoá gân mạch của ngươi. Bây giờ vẫn còn kịp, hãy quay về ngay đi."
"Ta không thể quay về." Dung Nhã nói, "Thương Trì hiện tại thống trị Linh Vực, hắn không dung ta, đã nhiều lần hắn phái người truy đuổi ta. Ta thực sự không còn nơi nào để đi nên mới trốn vào Ma Vực."
"Thỏ con, ngươi giúp tỷ tỷ lần này đi."
Lúc đầu, Kỳ Yến Chỉ vẫn luôn cau mày, cố gắng đè nén sự thiếu kiên nhẫn, nhưng khi nghe đến câu cuối cùng, thần sắc của hắn bỗng khựng lại.
Một ngàn bảy trăm năm trước.
Thiếu nữ hồ ly đó luôn thích gọi đứa nhỏ bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351181/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.