"A Từ, ngươi nghe ta nói!"
Thương Trì vốn muốn kết liễu Kỳ Yến Chỉ, nhưng không ngờ hắn vẫn có thể sống sót đến tận bây giờ. Hơn nữa, hắn còn có thể kể lại tất cả mọi chuyện năm đó một cách chi tiết.
Trước đây, Thương Trì ít khi cảm thấy hối hận hay chột dạ về những việc đã làm, bởi với y, đó là một bí mật đã được định sẵn là sẽ chôn vùi dưới lòng đất. Trên thế gian này, ngoại trừ y ra, chỉ có Kỳ Yến Chỉ biết chuyện này. Vì vậy, Thương Trì chưa bao giờ có ý định sẽ để Kỳ Yến Chỉ được sống.
Nhưng bây giờ Triều Từ đã biết hết tất cả.
Thương Trì chưa bao giờ sợ hãi đến thế.
Trước đây, y rất thích sự ỷ lại của Triều Từ vào mình. Triều Từ bị sư tôn, người mình yêu phản bội, bị gia đình bỏ rơi, một trăm ba mươi năm sau, ngay cả bằng hữu và đồng môn xưa kia cũng trở nên lạnh lùng. Người duy nhất còn ở bên cạnh Triều Từ là Thương Trì.
Nhưng bây giờ, khi Triều Từ nhìn y bằng ánh mắt lạnh lùng, y mới hiểu được cảm giác đó là gì.
"Không cần nói nữa." Triều Từ mệt mỏi nói.
Cho dù người đó có lý do nào khác, và lý do đó có hợp lý đến đâu thì như thế nào?
Cậu không muốn nghe. Càng là lý do, cậu lại càng không muốn nghe.
Cậu không muốn tha thứ cho bất kỳ ai muốn rút đạo cốt của cậu, chưa kể người đó còn là người mà trước đây cậu đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351179/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.