Toàn bộ khuôn mặt của Triều Từ đều chôn vào bên trong đệm chăn đã rối loạn, giữa hai cánh môi của cậu không ngừng phát ra những tiếng nức nở giống như là tiếng khóc, vòng eo thon gầy đó cũng không ngừng run rẩy.
Người đàn ông bóp chặt eo của cậu, khẽ "chậc" một tiếng: "Ngài run cái gì? Không thấy sướng sao?"
"Ngài rõ ràng sướng chết đi được, còn giả bộ gì nữa? Nhìn bộ dạng bây giờ của ngài đi, còn muốn giữ thân cho cái người đã chết kia nữa ư?"
Eo của cậu bị hắn bóp chặt đến mức lưu lại những vết móng tay đâm sâu vào đó, có thể thấy được sự tàn nhẫn, đáng sợ của người đàn ông này.
............
Trời trưa nắng đổ rất to.
Triều Từ tỉnh lại trên chiếc giường bừa bộn như một mớ hỗn độn.
Những sợi xích sắt nặng nề đó vẫn còn trói tay chân cậu, Triều Từ chỉ vừa nhúc nhích một chút liền có tiếng kim loại va chạm vang lên.
Đồng thời, có một cơn đau nhức từ trong các khớp xương lan tràn ra toàn thân, trong lúc nhất thời, cả người của Triều Từ cứng đờ lại giống như bị điện giật.
Cậu cảm nhận được toàn thân của mình ngoài đau nhức ra, còn có chút nhớp nháp.
Triều Từ đen mặt.
【Cái tên khốn nạn này, không những không dọn dẹp hiện trường, còn không rửa sạch sẽ cho tôi nữa!】Triều Từ gầm lên với hệ thống.
【......】Hiểu được tâm trạng tồi tệ lúc này của Triều Từ, hệ thống cũng không tức giận làm gì với cậu, nó chỉ hơi hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351102/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.