Nhưng nếu nói sớm hơn cho y biết... thì sao chứ?
Lục Tắc Dịch có hơi hoảng hốt.
Y vốn dĩ là con cưng của trời, sinh ra trong một gia tộc và tông môn cực kỳ hiển hách, hơn nữa từ nhỏ đã bộc lộ thiên phú cực kỳ cao, dù trong gia tộc hay ở tông môn, mọi người cũng đều yêu thương và chiều chuộng y, chỉ cần y muốn thứ gì thì mọi người cũng đều ưu ái vô điều kiện.
Mà Triều Từ cũng rất giống y, cũng sinh ra trong một gia tộc lớn và có thiên phú cực cao. Nhưng khác là tính tình của y thì ngông cuồng, phóng túng, còn Triều Từ thì khiêm tốn, kín đáo hơn. Đều là những người nổi bật trong cùng một thế hệ nên hai người đã quen biết với nhau từ rất sớm.
Lúc đầu, y chỉ xem Triều Từ như là một người bạn bình thường mà đối đãi, nhưng dần dần y cũng phát hiện ra rằng Triều Từ, một người luôn thờ ơ với người khác, lại có chút gì đó đặc biệt đối với y. Đến nỗi, y không thể nào tin được khi nghe người khác nói rằng Triều Từ là một con người lạnh lùng.
Nhưng y phải công nhận rằng sự đối xử đặc biệt đó khiến trong lòng y dâng lên cảm xúc tự phụ và vui sướng, huống chi Triều Từ lại là một người vô cùng ưu tú và xinh đẹp.
Người giống như Lục Tắc Dịch có rất nhiều bạn bè vây quanh, y lúc nào cũng là tâm điểm trong vòng tròn đó, nhưng không biết bắt đầu từ khi nào mà Triều Từ đã vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thiet-lap-lop-xe-du-phong-hen-mon-sup-do/3351100/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.