Giản Nhiêu không khỏi cau mày.
Hắn nghe không hiểu có ý gì, nhưng nghe... nó hơi giống đồ ăn hắc ám nhỉ. [1]
[1]. Ám chỉ những món ăn không ngon, kỳ dị như kiểu cá chép bóng đêm chẳng hạn...
Khiến cho người ta cảm thấy chắc ăn không ngon đâu.
Chỉ có tóc vàng cảm thấy kinh hãi trong lòng khi nghe thấy mấy từ này.
..... Bé cưng của tôi ơi.
Hắn ta cố gắng nuốt một ngụm nước bọt, trong chốc lát mắt đã mờ hẳn đi.
Cái gì mà chocolate? Nấm to cái quỷ gì cơ?
... Có phải là điều hắn ta đang nghĩ đến không?
Theo lý thuyết thì tóc vàng tuyệt đối sẽ không bao giờ gán ghép ý tưởng này cùng với một Omega đơn thuần vô hại. Nhưng cũng phải tùy người, Triều Thu là Omega đơn thuần vô hại chỗ nào hả —— có Omega đơn thuần vô hại nào có thể mở mồm đã đòi bao dưỡng tiểu bạch kiểm không!
Hắn ta nhìn lão đại, cảm xúc trong lòng cực kỳ dâng trào.
Anh hãy tỉnh táo lại đi!
Người này rất đáng sợ, người này nhớ mãi không quên thèm khát cơ thể của anh đó!!
Thế mà Giản đại lão đang bị người ta chiếm lợi thì lại không hề nhận ra, hắn đỡ lấy cái đầu nhỏ đang dựa vào người mình, hỏi: "Đói bụng sao?"
Con sâu rượu này tất nhiên sẽ không trả lời lại, chỉ tự lẩm bẩm lầu bầu đọc tên một số món ăn kỳ quái, hơn nữa y còn vô cùng cố chấp với chocolate, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần.
Giản Nhiêu nghe được một lúc thì quay sang phía tóc vàng.
"Có không?"
".........."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-the-than-thu-bi-dung-hong-dau-oc/727658/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.