Giờ Ngọ, ánh sáng nóng bức xuyên thấu qua tấm màn sa hỏng, chiếu vào hành lang. Nhưng trong một gian phòng chỉ cách bên ngoài một bức tường, lại là một mảnh đen nhánh.
Trong phòng, cửa sổ đóng chặt, không gian cực kì yên tĩnh. Vì không thông gió nên mùi huân hương cực nồng. Bên cây cột, màn che rũ xuống phất phơ, bàn ghế và tủ kê tường đặt tràn lan nơi góc tối, hình dáng mơ hồ.
Bùi Độ vừa bước qua ngạch cửa liền không muốn bước tiếp vào trong. Tuy ngoài mặt gã vẫn treo ý cười, nhưng nơi đáy mắt lại lập lòe sự hoài nghi, "Tỷ định làm gì vậy?"
Nếu là một thiếu niên bình thường, trong hoàn cảnh tương tự, đột niên bị kéo vào phòng, có lẽ sẽ chỉ thấy do dự hoặc khó hiểu chứ tuyệt đối sẽ không cảnh giác đến mức độ này.
Nhưng Bùi Độ suy cho cùng cũng không phải là người lương thiện. Số người mà gã kết thù kết oán, cao hơn rất nhiều số người kết thiện duyên. Ngoài Đổng Thiệu Ly, không biết đã có bao nhiêu người chết trong tay gã, từ đó mới có thể hình thành một tính cách lãnh khốc như hôm nay. Nếu những người đó không chết, hoặc có ai đó muốn báo thù giúp, ắt hẳn, họ nhất định chỉ hận không thể chém Bùi Độ ra thành trăm ngàn khúc.
Đối với điều này, Bùi Độ hiển nhiên cũng hiểu rất rõ.
Tuy gã không cao hơn Tang Nhị bao nhiêu, nhưng nếu xét về sức lực, gã mạnh hơn nàng rất nhiều. Nếu gã không muốn đi, Tang Nhị dù có cố hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-the-than-phao-hoi-la-ta-chet-di/2501113/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.