Trên đài thử kiếm, mọi người đều nhìn chằm chằm vào hành động của ma đầu, mỗi người đều đề cao cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng ngươi chết ta sống với hắn.
Nhưng Cố Giáng còn không thèm nhìn về phía bên này, mang theo nữ đệ tử kia của Vân Cấp Tông ngự không bay về phía bên ngoài sơn môn.
"Có nên ngăn hắn lại không?" Không biết là ai lên tiếng.
Mọi người trầm mặc trong chốc lát, sau đó có người trả lời: "Chúng ta ngăn được à?"
Lại một khoảng lặng xấu hổ khác, cuối cùng Nhan Dị thở dài nói: "Trước mắt thì Cố Giáng vẫn chưa giết hại người vô tội, ngược lại hắn còn dùng sức của bản thân đỡ lấy một chiêu của kiếm trận hộ sơn, cứu được rất nhiều đệ tử chưa kịp rút lui. Tốt nhất chúng ta không nên chọc giận hắn."
"A di đà phật, Nhan trưởng lão nói có lý." Nguyên Minh đại sư chắp tay trước ngực, nhìn về phía hai người ở phương xa: "Thiết nghĩ hẳn là nữ đệ tử kia của quý phái đã lấy chân tình thế gian để cảm hoá Cố Giáng, mới khiến cho ma đầu phóng hạ đồ đao, lập địa thành Phật như vậy, quả thực là đại thiện."
So với Cố Giáng, chưởng môn đương nhiệm Tang Vô Miên, chưởng môn đời kế tiếp Mạnh Tân của Vân Cấp Tông càng hành động bất công, thân nhập lạc lối mà không biết hơn, cho nên mới dẫn đến trận tai hoạ này.
Ba vị thái thượng trưởng lão của Vân Cấp Tông cúi mình hành lễ trước các trưởng lão của các môn phái khác: "Toàn bộ sự việc hôm nay là do chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-the-than-nu-phu-thay-lan-dan/1073646/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.