Chuyển ngữ: Naomi.
Ngay khoảnh khắc chữ cuối cùng vừa dứt, Sở Ý thoáng sững người, lần đầu tiên giữa chốn giường chiếu, hắn lại ngẩn ngơ trong chốc lát vì lời nói của Dung Kim Dao.
Ngoan ngoãn nằm sấp xuống…
Năm chữ này, hắn đã từng nghe Dung Kim Dao nói qua.
Dạo trước, họ có nhặt một chú mèo hoang trong đêm mưa đem về nhà, nó thường hay nô đùa cùng Phát Tài. Hễ cãi nhau, lỡ tay đ.á.n.h lộn là nó lại nhe nanh gầm gừ với Phát Tài.
Phát Tài cũng chẳng chịu kém cạnh, lông lá dựng đứng cả lên, không đứa nào chịu nhường đứa nào.
Mỗi khi ấy, Dung Kim Dao sẽ lập tức nghiêm mặt, tay chỉ vào chóp mũi chúng, mắng hai cục bông đang quấn lấy nhau bằng giọng trong trẻo: “Ngoan ngoãn nằm sấp xuống cho ta!”
Cái vẻ mặt mắng con mèo hoang khi ấy và vẻ mặt của Dung Kim Dao lúc này giống hệt nhau, chỉ có điều, ý tứ ẩn chứa bên trong lại chẳng hề tương đồng. Nó phức tạp hơn việc dạy dỗ một chú mèo rất nhiều.
Dung Kim Dao khẽ đảo mắt, thấy hắn không nói gì, nàng bất mãn cất lời: “Sao chàng còn chưa nằm xuống?”
Sở Ý bật cười trầm thấp: “Nàng xem ta là Phát Tài đấy à, định thuần phục ta sao?”
Vừa muốn làm “chủ nhân” của hắn, lại vừa muốn “thuần phục” hắn, Sở Ý cũng rất tò mò xem rốt cuộc Dung Kim Dao có thể bày ra trò mới lạ gì.
Dung Kim Dao gãi nhẹ cằm Sở Ý hệt như đang nựng mèo, rồi dùng đầu gối thúc nhẹ vào bên hông hắn, nói: “Ta muốn thuần phục chàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804254/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.