Chuyển ngữ: Naomi.
Tiếng ồn ào của đêm sinh nhật đã tan đi, trưa hôm sau, mặt trời rực rỡ chiếu qua song cửa, những tia nắng ấm áp lướt trên chăn gấm, chiếu sáng cả gian phòng.
Dung Kim Dao ngủ đến khi mặt trời lên cao ba sào mới mở mắt, nàng ngơ ngác nhìn lên đỉnh màn một lúc, mãi đến khi tầm nhìn rõ ràng hơn, nàng mới lười biếng lật người, ngón tay theo vô thức thò sang bên cạnh…
Trống không.
Nàng sờ sờ góc chăn, hơi ấm đã tan hết từ lâu. Rõ ràng, người bên cạnh đã rời đi rất lâu rồi.
Trong phòng tĩnh lặng, không bao lâu sau, cửa phòng bị gõ nhẹ, Liên Quỳ bưng chậu đồng vào, thấy bộ dạng uể oải của nàng, không khỏi cười khẽ: "Công chúa có phải mệt rồi không?"
Mày mắt Dung Kim Dao vẫn còn vẻ lười biếng ngái ngủ, nàng xoa xoa thái dương, giọng hơi nghèn nghẹt nói: "Lâu rồi không ngủ muộn như vậy."
Đêm qua mọi người trong phủ nô đùa không ngớt, hứng khởi tột độ, mãi cho đến khi bóng trăng ngả về phía tây mới dần lộ vẻ mệt mỏi. Nàng gắng gượng chống đỡ đến cuối tiệc, đã mệt mỏi rã rời, sau khi về phòng liền ngã đầu xuống giường ngủ, ngay cả áo khoác ngoài cũng chưa kịp cởi.
Giấc ngủ này cực kỳ sâu, lúc tỉnh dậy thậm chí còn cảm thấy toàn thân mệt mỏi.
Mơ hồ nhớ lại, là Sở Ý đã thay y phục ngủ cho nàng, lại còn hôn khắp những điểm nhạy cảm của nàng, bất luận nàng van xin thế nào, hắn cũng không thèm để ý.
Hắn trước nay luôn tinh lực dồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804236/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.