Chuyển ngữ: Naomi.
"Nàng đang viết thơ tình cho ta à?"
Đêm khuya thanh vắng, ngọn nến đã tắt từ lâu, trong phòng chỉ còn lại một vệt trăng sáng chiếu vào, làm nổi bật lên làn da trắng nõn của thiếu niên.
Giọng Sở Ý trầm thấp, thanh âm như lẫn chút sỏi cát, mệt mỏi, nhưng lại dịu dàng đến bất ngờ: "Đừng động, để ta ôm một lát."
Dung Kim Dao nghe được vẻ mệt mỏi trong giọng hắn, lòng nàng mềm nhũn, không hề giãy giụa, ngược lại còn tựa hết sức nặng của mình vào người hắn.
Tai nàng áp sát vào lồng n.g.ự.c hắn, có thể cảm nhận rõ ràng nhịp đập của trái tim hắn, mỗi một nhịp đều hòa quyện cùng hơi thở của nàng.
Hai người cứ thế lẳng lặng ôm nhau một lúc, thời gian như ngừng lại vào khoảnh khắc này, tất cả những hỗn loạn và lo âu trong lòng đều lặng lẽ lắng xuống.
Qua vài giây sau, Dung Kim Dao lúc này mới khẽ cất lời: "Sao chàng biết ta đang viết thơ tình, không lẽ chàng còn có thuật thiên lý nhãn hả?"
Rõ ràng sau khi nến tắt hắn mới trèo cửa sổ vào, chắc chắn sẽ không thể nhìn thấy câu nàng viết trên thư, làm sao lại biết là thơ tình.
Trừ phi hắn vẫn luôn âm thầm quan sát nàng.
Sở Ý cúi đầu, chóp mũi khẽ cọ vào tóc nàng, hít hà mùi hương quen thuộc của thiếu nữ, trêu chọc nói: "Chẳng phải vì ta và công chúa tâm ý tương thông hay sao? Cho nên đương nhiên biết nàng đang viết gì, ta đoán đúng rồi chứ?"
"Đương nhiên là không—"
Dung Kim Dao hừ một tiếng, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804225/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.