Chuyển ngữ: Naomi.
Hơi thở ấm nóng lướt qua bên tai, tim Dung Kim Dao như lỡ một nhịp, nàng bừng tỉnh, khuỷu tay chống vào n.g.ự.c hắn, cố gắng đẩy ra một khoảng cách, cắn môi nói: "Chàng thả ta xuống."
"Không thả." Thiếu niên cúi đầu nhìn chiếc cổ thon dài trắng nõn của nàng, và cả vành tai đang từ từ ửng đỏ, "Là nàng nói 'tùy ta', vậy ta chọn đưa nàng về, có gì không được?"
Hắn thờ ơ điều khiển dây cương, cánh tay vững vàng ôm nàng vào lòng, không hề có ý định buông ra.
Dung Kim Dao đôi mắt hạnh tròn xoe, trợn mắt nhìn hắn, không nhịn được nói: "Đồ tồi."
Sở Ý bật cười khe khẽ, như nghe thấy chuyện gì thú vị, ý vị sâu xa nói: "Đồ tồi?" Hắn ngừng một chút, nhấm nháp hai chữ này, ánh mắt hơi thu lại, "Vậy sao nàng còn ôm đồ tồi này mãi không buông?"
Dung Kim Dao nghẹn lời, lập tức phát hiện mình đã vô thức nắm chặt lấy vạt áo hắn, cả người gần như dính sát vào lòng hắn. Sắc mặt nàng cứng lại, vội vàng buông tay, "Ta chỉ sợ ngã thôi."
"Ừm, ta biết." Sở Ý cười nói: "Vậy ôm chặt hơn chút nữa, cẩn thận ngã thật đấy."
Dung Kim Dao phút chốc cạn lời: "Chàng..."
Lời chưa nói xong, Sở Ý bỗng nhiên giật mạnh dây cương, ngựa nhẹ nhàng bước về phía trước. Thân hình thiếu nữ không vững, bất ngờ lại va vào lòng hắn, một lần nữa nắm chặt lấy vạt áo hắn.
Gió rít qua tai, luồng khí thổi bay mấy lọn tóc mai bên thái dương Dung Kim Dao, khẽ khàng lướt qua cổ hắn, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804217/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.