Chuyển ngữ: Naomi
Lời dứt, xung quanh chìm tĩnh lặng, chỉ còn thoang thoảng hương hoa mai. Thiếu niên tựa án thư, nửa chìm trong bóng tối lúc tỏ lúc mờ.
Chính thứ ánh sáng mờ ảo, tối tăm rõ ràng phủ lên mày mắt một lớp lạnh lùng, yên tĩnh.
"Dung... Chiêu Chiêu?" Miệng Dung Kim Dao khẽ mấp máy, thốt tiếng ngâm khe khẽ.
Dưới những câu hỏi dồn dập của Sở Ý, gương mặt chiếc nón mạng che khẽ sững sờ, đầu tiên là ngẩn , đó là bừng tỉnh. Không vì nàng chột , mà là vì tiếng gọi "Dung Chiêu Chiêu" đột ngột vang lên.
Từ khi mẫu ruồng bỏ nàng rời cung, lâu ai gọi nàng là Chiêu Chiêu nữa... Sở Ý là duy nhất trong suốt bao nhiêu năm qua.
Dù giọng điệu của Sở Ý hề thiện, khi gọi tên nàng khỏi chút mỉa mai bóng gió, thậm chí còn giống như một con mãnh thú đang rình mồi. vẫn một khoảnh khắc nào đó, khiến Dung Kim Dao mơ hồ nhớ bản ngây thơ trong sáng thuở nhỏ.
Chỉ tiếc là cô bé đó còn là nàng nữa .
May mà một lớp mạng che thể che sự yếu đuối thoáng qua gương mặt nàng, Sở Ý bắt gặp. Dung Kim Dao định thần , trong lòng nhanh chóng tính toán đối sách.
Đang lúc trầm tư, Dung Kim Dao khẽ nghiêng đầu, chú ý thấy Liên Quỳ đang về phía ngõ Thư Trường qua những bụi hoa mai, giữa hai hàng lông mày ẩn hiện vẻ lo lắng và gấp gáp. Nàng giả vờ chần chừ, lúc cúi đầu nhanh chóng liếc qua vị trí thu hút ánh mắt của Liên Quỳ…
Phía , một tiểu thiếu niên mặc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thanh-hon-voi-doi-thu-mot-mat-mot-con/4804181/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.