Lùi bước từ trước đến nay không phải tác phong của Tần Diệc Đàm, hắn chỉ thích thêm mắm dặm muối.
【 Ha ha ha ha ha không biết vì sao, đột nhiên tôi cảm thấy hai người này như trẻ con ở lớp mầm đang tranh đồ ăn. 】
【 Người anh em phía trên không phải cười lớn quá rồi hả? Nhưng mà, cũng hài thật ha ha ha ha ha 】
【Úi chà! Úi chà! Đánh nhau đi, đánh nhau đi! 】
【 Tôi cược một đồng, Lục Minh Tự thắng! Dù sao mấy lần trước đều là Tần Diệc Đàm bị đánh! 】
Người thích xem náo nhiệt, thích ăn dưa luôn chỉ sợ việc chưa đủ lớn.
Đạo diễn đang ăn cơm hộp lo sốt vó, “Sẽ không đánh nhau thật chứ?”
“Chúng ta chỉ chuẩn bị ba quả dừa, chẳng lẽ không phải để xem trường hợp này sao?” Không biết vị nhân viên công tác nào nói câu này.
“Nói bừa ai ngờ thành thật chứ!”
“……”
Đạo diễn giải thích: “Kịch bản lý tưởng của chúng ta là, khách mời số 1 đẩy cho khách mời số 2, sau đó bất ngờ bị từ chối. Khách mời khách khí đẩy qua đẩy lại, mọi người đều văn minh, không cãi nhau.”
Mọi người: “……”
Đây là chương trình sinh tồn, kịch bản của ông quả thật lý tưởng.
Lý tưởng đến nỗi tưởng mọi người đều thiểu năng trí tuệ hết.
Một người yếu ớt hỏi: “Đạo diễn, cho nên phải làm sao bây giờ? Thật sự để bọn họ đánh nhau à?”
Tuy Lục Minh Tự và Tần Diệc Đàm kéo tới không ít đề tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/3734564/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.