Đạo diễn: "Đúng vậy."
Ôn Tiên giơ tay, "Tôi muốn hỏi chút, có thể đưa cơ hội ném phi tiêu cho đồng đội không?" Nếu ném không chuẩn, đến lúc đó liên lụy đồng đội thì ngại lắm.
Đạo diễn cười trừ: "Không được."
Chương trình hay, không chỉ yêu cầu người chơi ưu tú, mà còn cần sự đối lập, có chênh lệch mới có điểm đáng xem, có đề tài thảo luận.
Ôn Tiên mất mát chép miệng, "Được rồi." Nhân viên công tác phát cho mỗi người bốn cái phi tiêu, Lục Minh Tự nhìn về phía Lục Dạng đang cầm phi tiêu nghịch, nhỏ giọng nói: "Em giao hết cho anh, cứ ném chơi chơi đi, không cần áp lực."
Lục Dạng ngẩng đầu, nhìn bia ngắm ở nơi xa, nhàn nhạt "Vâng" một tiếng.
Tần Diệc Đàm lùi hai bước, ra hình ra dáng ném phi tiêu về phía bia ngắm, "Vút" một tiếng, coi như mở bát cho mọi người.
Nhân viên chương trình: "8 điểm!"
Toàn trường quay lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm.
Ôn Tiên nhìn mà trợn mắt há mồm, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Cứ tưởng là không trúng cơ, ai ngờ cũng khá đấy."
Tần Diệc Đàm vừa nhìn Lục Minh Tự đầy khiêu khích, nghe được lời Ôn Tiên nói, nghi hoặc quay đầu nhìn chằm chằm biểu cảm nho nhỏ của Ôn Tiên.
"???"
Bao nhiêu ánh mắt dồn hết về phía mình khiến Ôn Tiên xấu hổ, giả vờ lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, "Tôi nói cái phi tiêu này, cái phi tiêu này."
Đoạn nhạc đệm trôi qua, Tần Diệc Đàm tiếp tục ném phi tiêu, cuối cùng đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tham-gia-show-sinh-ton-cung-anh-trai-dinh-luu/3734557/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.