Cố Tuế An nhìn bàn tay đang vươn ra của Lý Trọng Yến, chưa kịp lên tiếng thì Lương Thâm đang được cô đỡ bắt đầu r*n r*: “Tuế Tuế… mau đưa em về nhà đi.”
Lý Trọng Yến dường như lúc này mới chú ý đến còn có một người khác. Anh nhìn chằm chằm vào Lương Thâm, đôi mắt phượng khẽ nheo lại, ánh mắt tẩm độc cứ như đang nhìn một người chết vậy.
Ánh mắt này…
Cố Tuế An quá đỗi quen thuộc với ánh mắt đó, đây tuyệt đối là cái tên b**n th** chết tiệt Lý Trọng Yến kia.
Thế nhưng, cô nhìn thấy sự xa lạ trong đáy mắt của anh. Lý Trọng Yến của hiện đại… không hề quen biết cô.
Vậy thì, thái độ này của anh bây giờ, là lại nhìn trúng cô nữa rồi sao?
Vẻ mặt của Cố Tuế An trở nên khó tả, cái thứ xui xẻo này!
Ở triều Đại Ung, ít nhất cô và anh cũng là thanh mai trúc mã, còn ở đây họ mới chỉ gặp nhau một lần mà thôi.
Nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ có một lý do, tên đàn ông chó má này tham lam sắc đẹp của cô!
Nhưng đây không phải là Đại Ung nơi hoàng quyền tối thượng.
Nghĩ đến đó, Cố Tuế An dứt khoát từ chối: “Xin lỗi anh gì đó ơi, anh xấu trai quá nên tôi không thích lắm. Tôi đây kết bạn là xem hợp mắt hay không, nhìn anh thì không hề hợp mắt tẹo nào. Mẹ tôi còn đang đợi tôi về ngủ, tôi đi trước đây nha.”
Nói xong, không cho anh cơ hội nói thêm lời nào, cô liền đỡ Lương Thâm đang r*n r* mà nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047448/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.