Khi Cố Tuế An biết chuyện này thì nàng cũng mắt tròn mắt dẹt với vẻ không thể tin được. Trong triều đại phong kiến mà đàn ông là tối thượng và phụ nữ là sản phẩm phụ thuộc này, nàng không ngờ Lý Trọng Yến lại sẵn lòng để phụ nữ làm quan trong triều, đơn giản là không thể tin nổi.
Ngày hôm đó, sau khi hai người dùng bữa tối xong, Cố Tuế An hỏi ra sự nghi ngờ ở trong lòng: “Tại sao?”
Lý Trọng Yến đang uống trà, đương nhiên biết rõ Tuế Tuế đang hỏi chuyện gì. Hắn cụp mắt đặt chén trà trong tay xuống. Đáy chén sứ chạm vào mặt bàn gỗ tử đàn, phát ra một tiếng “tách” rất khẽ.
Hắn im lặng một lúc rồi nói: “Tuế Tuế, chuyện này Trẫm cũng suy nghĩ suốt một đêm, đấu tranh rất lâu. Việc chỉ định nàng làm Tổng Ty chắc chắn sẽ làm giảm thời gian nàng ở bên Trẫm sau này. Trẫm chỉ cần nghĩ thôi cũng không chịu nổi, nhưng…”
“Lúa nước năng suất cao là thành quả khó nhọc của Tuế Tuế nàng, không phải của Trẫm, cũng không phải của bất kỳ triều thần nào. Nàng có công, mà lại là công lớn. Trẫm không muốn công lao của nàng bị chôn vùi. Trẫm muốn toàn bộ thiên hạ đều biết rõ Hoàng hậu của Trẫm đã làm gì vì họ. Trẫm muốn họ mãi mãi khắc ghi công lao của nàng, và lưu truyền qua muôn đời.”
Cố Tuế An ngẩn người khi nghe những lời này, nhìn Lý Trọng Yến với vẻ mặt nghiêm túc, đột nhiên cảm thấy hắn cũng rất đẹp trai.
Nhìn Cố Tuế An đang ngẩn người, Lý Trọng Yến cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047443/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.