Vẻ mặt của Lan Thương Tự trở nên nghiêm trọng rồi buông Lan Yên ra. Lan Yên vội vàng tránh xa hắn. Hiện tại hắn cũng không còn tâm trí để bắt nàng lại.
Hắn đứng trước bàn viết, cầm bút lên, chỉ trong vài nét đã vẽ ra đôi mắt đó.
Sau khi vẽ xong, hắn ngước mắt nhìn Lan Yên rồi nói: “Tiểu Yên, muội lại đây xem bức vẽ này, muội có thấy quen thuộc không.”
Lan Yên nhíu mày, bảo nàng xem tranh làm gì?
Nàng không dám lại gần mà chỉ nhìn thoáng qua từ xa. Trên bức vẽ chỉ có một đôi mắt, đôi mắt đó vô cùng xinh đẹp, trong suốt như pha lê đen, dưới khóe mắt bên phải còn có một nốt ruồi lệ màu đỏ.
Lan Yên lộ vẻ cảnh giác: “Huynh vẽ mắt của Liễu Nương làm gì, huynh muốn làm gì Liễu Nương?!”
Ánh mắt của Lan Thương Tự nhìn Lan Yên sâu thẳm đến đáng sợ: “Muội xác định đây là đôi mắt của Liễu phu nhân đó sao?”
Lan Yên bị ánh mắt của Lan Thương Tự làm cho sợ hãi, nàng không tự chủ được nói: “Phải, phải, nhưng… nhưng khóe mắt của Liễu Nương không có nốt ruồi lệ.”
Ánh mắt Lan Thương Tự nhìn chằm chằm vào Lan Quân, dò hỏi: “Muội có biết không, chủ nhân của đôi mắt ta vẽ này không phải là Liễu phu nhân, mà là Tiên Hoàng hậu của đương kim Bệ hạ.”
Lan Yên cảm thấy Lan Thương Tự đang nói bậy: “Làm sao có thể chứ, rõ ràng đây là đôi mắt của Liễu Nương, huynh chắc chắn đã nhớ nhầm rồi, trên đời làm gì có ai có đôi mắt giống hệt nhau như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047430/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.