Ba tháng rồi, thai nhi đã cơ bản thành hình.
Trong bụng nàng vậy mà lại có một sinh mệnh nhỏ bé.
Cố Tuế An ngơ ngác nằm trên giường, nhẹ nhàng đưa tay sờ vào bụng mình.
Bảo bối, chắc con đã đắc tội với Diêm Vương rồi nên mới đầu thai nhầm chỗ.
Phá thai bằng thuốc thời cổ đại liệu có ra hết được không? Có phải sẽ rất đau không? Từng giọt từng giọt nước mắt lăn dài từ đôi mắt đẹp của Cố Tuế An.
Lúc này, bụng nàng lại bắt đầu đau quặn. Có lẽ vốn dĩ không cần dùng thuốc, đứa bé này cũng không giữ được.
Mấy ngày sau đó Cố Tuế An đều nằm yếu ớt trên giường. Mặc cho Chiêu Hạ nói thế nào thì Cố Tuế An cũng không chịu uống thuốc an thai. Chiêu Hạ chỉ có thể để thầy thuốc kê một ít thuốc bổ khí cho cô nương nhà mình thôi.
Cố Tuế An đang chờ, chờ đứa bé này tự biến mất.
Nhưng có lẽ đứa bé này cũng cảm nhận được nguy hiểm, nên dần dần bụng của Cố Tuế An lại không còn đau quặn nữa.
Lão đại phu lại một lần nữa được Chiêu Hạ lịch sự mời đến. Sau khi bắt mạch, ông ấy cũng cảm thấy rất kinh ngạc: “Đứa bé này quả là kiên cường. Phu nhân, xin nghe lời khuyên của lão phu: đứa bé này cũng xem như có duyên với ngươi. Đã hơn ba tháng rồi, nếu dùng thuốc để phá sẽ gây tổn hại rất lớn đến cơ thể ngươi, nhất định sẽ giảm tuổi thọ của ngươi. Ngươi hãy suy nghĩ kỹ đi.”
Lão đại phu cũng cảm thấy rất khó hiểu, ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047416/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.