Chiêu Hạ còn muốn nói gì đó nữa.
Nhưng lại bị Điền Nghĩa nghi hoặc cắt ngang: “Hai vị muốn sống trong thôn làng sao?”
Cố Tuế An gật đầu: “Không chỉ vậy, tốt nhất là nhà cửa đó gần có ruộng đất, chúng ta có thể mua luôn cả ruộng đất.”
“Cái này…” Điền Nghĩa do dự một chút: “Nói thật với hai vị, trong làng phần lớn các ngôi nhà đều là tự tìm người dựng lên, cũng rất hiếm khi có ai bán nhà trong làng. Toàn là nhà đất, chẳng đáng bao nhiêu tiền, đâu có như trong thành đều là nhà gạch xanh ngói đỏ. Có lẽ trong làng chỉ có mảnh đất là có chút giá trị, nếu phu nhân muốn mua đất thì chỗ tôi đây đúng là có.”
Chiêu Hạ cũng từng nói với nàng về tình hình này, hỏi ra chẳng qua là ôm chút tâm lý may mắn mà thôi, biết đâu có sẵn thì tốt, mà nếu không có thì cũng thôi. Có thể mua đất trước rồi sau đó thuê người dựng nhà, nàng và Chiêu Hạ bàn bạc rằng thời gian này có thể thuê nhà ở tạm trước.
Điền Nghĩa chợt nhớ ra điều gì đó, ngập ngừng một lúc rồi hỏi: “Hai vị dự tính chi bao nhiêu tiền ạ?”
Khuôn mặt vô cảm của Chiêu Hạ hiện lên một nụ cười nhạt: “Tiểu huynh đệ cứ nói thẳng, nếu hợp lý thì chúng ta sẽ tìm cách xoay bạc.”
Điền Nghĩa gật đầu, rồi mỉm cười thẳng thắn nói: “Là thế này, ở trấn Lê Hoa gần thành Lê An có một trang trại. Trang trại đó vốn thuộc về một thương nhân buôn bán thuốc từ nơi khác. Người đó mua về là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047414/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.