Khang Định Vương cười bất lực: “Thích thì sao chứ, giữ được mạng mới là điều quan trọng nhất. Vị kia có lẽ là rất căm ghét A Tắc, bổn vương đã chặn đứng mấy đợt thích khách rồi.”
Nếu sớm biết Bệ hạ hiện tại thích nhi nữ của Cố thừa tướng, ông cũng sẽ không đồng ý cho A Tắc đính hôn với nàng ta, càng không truyền tin A Tắc còn sống về kinh đô.
Bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi.
Vương phi còn muốn nói điều gì đó.
Lúc này, một giọng nói khàn khàn và run rẩy truyền đến từ gian trong.
“Những lời mà Phụ Vương và Mẫu phi vừa nói… đều là thật sao?”
Khang Định Vương và Vương phi kinh ngạc nhìn về phía gian trong.
Cánh cửa ở gian trong bị đẩy ra, Mộ Hành Tắc yếu ớt đứng trước cửa. Đôi mắt hoa đào của chàng ta tràn đầy băng sương và hung dữ.
Hai người sợ hãi vội vàng đứng dậy đi đến đỡ Mộ Hành Tắc. Vương phi lo lắng nói: “Sao con lại dậy rồi, cơ thể con vẫn chưa hồi phục mà.”
Mộ Hành Tắc dùng sức đẩy hai người ra, sự hung dữ trong mắt chàng ta dần dần có chút mất kiểm soát: “Là thật sao, Phụ Vương, Mẫu phi, những lời người vừa nói là thật sao!?”
Khang Định Vương nhắm mắt lại, biết không thể giấu được nữa bèn an ủi: “A Tắc, chuyện này là thật. Con và nàng ấy có duyên mà không có phận, điều quan trọng nhất bây giờ là con phải dưỡng sức khỏe cho tốt.”
Vương phi cũng nói theo: “Đúng đó, A Tắc, con mau lên giường nằm đi, con vẫn còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047397/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.