Lý Trọng Yến hung dữ ném Nguyễn Lưu Tranh xuống đất, nhận lấy chiếc khăn gấm mà Hồng Quý đưa tới để lau tay rồi lạnh lùng nói: “Nguyễn Lưu Tranh, ngươi nên cảm thấy may mắn vì từng cứu trẫm. Nhưng đây là lần cuối cùng, sau này trẫm sẽ không còn nương tay với ngươi nữa.”
Nguyễn Lưu Tranh ôm lấy cổ mình rồi th* d*c từng hơi, nàng ta nhìn Lý Trọng Yến bằng đôi mắt sợ hãi, vừa rồi nàng ta thực sự đã nghĩ rằng mình sắp chết.
Giờ khắc này, nàng ta thật sự đã khiếp sợ rồi.
Nơi này không phải là một quốc gia pháp trị thời hiện đại, giết người không cần phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào. Huống hồ, người đàn ông trước mặt nàng ta lại là Hoàng đế cổ đại, là kẻ nắm giữ quyền sinh quyền sát của muôn người, giết nàng ta chẳng khác nào giẫm chết một con kiến hôi.
Chính vào khoảnh khắc này, nàng ta mới thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của thời đại này.
“Tát năm mươi cái rồi ném nàng ta ra khỏi cung, bảo Tĩnh Viễn hầu quản cho chặt con gái mình.” Lý Trọng Yến lạnh nhạt nói xong, ném bừa chiếc khăn gấm đã lau tay xuống đất rồi bước ra khỏi ngự thư phòng.
Tống Vọng Sinh vẫn chưa rời cung, hắn đứng chờ Nguyễn Lưu Tranh ở không xa bên ngoài ngự thư phòng.
Thấy Bệ hạ bước ra, hắn vội vàng hành lễ.
Sắc mặt của Lý Trọng Yến vô cùng lạnh lùng, hắn không biểu cảm gì mà trực tiếp bước ngang qua.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Tống Vọng Sinh trông thấy Nguyễn Lưu Tranh bị hai thị vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047392/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.