Cố Tuế An đã ăn được một lúc thì Lý Trọng Yến mới bước vào.
Trên người hắn khoác một chiếc áo choàng lông cáo màu đen, vô cùng cao quý, cùng kiểu dáng với chiếc áo trắng của Cố Tuế An. Vừa vào điện, Hồng Quý lập tức cởi áo choàng của hắn và treo lên một bên.
Lý Trọng Yến vừa đi vừa nhìn Cố Tuế An vẫn mải ăn mà không thèm ngẩng đầu nhìn hắn lấy một lần, sau đó hắn lạnh nhạt nói: “Vì sao không đợi trẫm cùng dùng bữa? Cung nhân không báo với nàng rằng trẫm sẽ đến ăn cùng sao?”
Tử Vân và Tử Tô lập tức quỳ xuống.
Cố Tuế An ngẩng đầu lên: “Hai người họ đã nói rồi, không liên quan đến họ. Là ta đói, muốn ăn trước thì không được sao?”
Lý Trọng Yến ngồi xuống bên cạnh Cố Tuế An, mặt không biểu cảm, giọng điệu mỉa mai: “Là thật sự đói, hay chỉ là không muốn đợi trẫm cùng ăn?”
Cố Tuế An đập mạnh đôi đũa xuống bàn: “Ngài phiền quá đi! Ta đói thì ăn trước, chẳng lẽ không được sao?”
Nàng thật sự không kìm được cơn giận. Chuyện gì hắn cũng muốn quản, đến cả việc nàng ăn cơm cũng không buông tha. Nàng thật sự chỉ muốn lấy đũa đâm chết hắn cho rồi.
Lý Trọng Yến sững người nhìn Cố Tuế An đang nổi giận, hắn định quát “vô lễ” nhưng lời nói ra lại là: “Nàng muốn nói thì cứ nói, ném đũa làm gì? Trẫm không nói nữa là được chứ gì?” Nói xong, hắn phất tay ra hiệu cho cung nhân lui hết ra ngoài.
Trước đây sao chưa từng thấy nàng nóng nảy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047390/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.