Sau khi Bãi triều, Lý Trọng Yến trở về Ngự Thư Phòng, theo sau là Tổng quản Thái giám Hồng Quý.
Một bóng đen nhỏ gầy xuất hiện phía sau Lý Trọng Yến.
“Hiện giờ Tuế Tuế sao rồi?” Lý Trọng Yến vừa đi đến Ngự án vừa hỏi.
Giang Yên cúi đầu đáp: “Bẩm Bệ hạ, khi có người ở bên cạnh thì cô nương biểu hiện bình thường, nhưng khi không có ai thì cô nương lại thường xuyên ngẩn người.”
Ngẩn người à?
Nàng đang nghĩ về ai?
Chẳng lẽ là người đã chết đó sao.
Sắc mặt của Lý Trọng Yến mờ mịt khó đoán. Hắn đi đến trước Ngự án rồi nhìn bức họa của Cố Tuế An được đặt trên đó, sau đó ch*m r** v**t v* khuôn mặt tuyệt mỹ trên bức họa.
Tuế Tuế, Trẫm sẽ cho nàng thêm chút thời gian để quên đi người đã chết đó. Đừng bắt Trẫm chờ quá lâu.
“Từ nay về sau, nếu còn có bất kỳ người đàn ông nào dám tiếp cận Tuế Tuế, không cần bẩm báo Trẫm, cứ trực tiếp giết đi là xong.” Ánh mắt của Lý Trọng Yến vẫn không rời khỏi bức họa, khuôn mặt vô cảm dặn dò.
Lẽ ra khi đi Giang Lăng, hắn nên để Giang Yên ở lại bên cạnh Cố Tuế An. Là hắn đã mềm lòng rồi.
Là lỗi của hắn.
Tuế Tuế của hắn còn nhỏ tuổi, không có người ở bên cạnh trông chừng nên bị người khác dụ dỗ cũng là điều dễ hiểu, hắn không trách nàng. Dù sao thì người kia cũng đã chết rồi.
Nhưng sau này, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống này xảy ra lần nữa.
Giang Yên khom lưng đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047379/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.