“Ta đến kinh đô vào tối hôm qua, Tuế Tuế, đều là lỗi của ta, lẽ ra lúc đó ta nên đưa nàng về kinh đô mới phải.”
Cố Tuế An lắc đầu, viết: 【Không ai lường trước được chuyện như vậy sẽ xảy ra, huynh không cần phải tự trách.】
Nhưng trong lòng Mộ Hành Tắc vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu. Chàng ta chợt nhớ ra điều gì đó, lấy từ trong lòng ra một cái lọ nhỏ rồi đưa cho nàng: “Tuế Tuế, nàng há miệng ra.”
À? Cái gì vậy?
Mộ Hành Tắc nhân lúc Cố Tuế An há miệng vì nghi hoặc, liền nhét một viên thuốc vào miệng nàng.
Viên thuốc vừa vào miệng đã tan chảy ngay lập tức, Cố Tuế An còn chưa kịp phản ứng. Trong thoáng chốc, Cố Tuế An chỉ cảm thấy cơ thể mình trở nên ấm áp, tinh thần cũng trở nên sảng khoái vô cùng.
“Huynh cho ta ăn gì thế?”
Cố Tuế An che miệng mình lại, nàng có thể nói được rồi ư?!
“Là Hoàn Dương Đan, Tuế Tuế, Bá phụ đã từng nhắc với ta lý do nàng không thể nói chuyện. Tuy là do bị kinh sợ, nhưng chủ yếu vẫn là vì hàn khí trong cơ thể. Viên Hoàn Dương Đan này có thể giúp trạng thái cơ thể nàng hồi phục tốt nhất.”
Cố Tuế An hít vào một hơi, rõ ràng nàng sắp khỏe lại rồi cơ mà!
Mặc dù những ngày này nàng vẫn uống thuốc Bắc, rất đắng, nhưng nàng cũng không nỡ ăn viên Hoàn Dương Đan quý giá mà Mộ Hành Tắc tặng.
“Hoàn Dương Đan quý giá như vậy, nên dùng vào lúc cần thiết hơn chứ. Huynh… sao huynh lại cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047364/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.