Cố Tuế An nhìn bóng dáng cưỡi ngựa đang dần đi xa đó, rồi nàng cụp mắt và thả rèm xe xuống
“Vào thành thôi.”
Cha nàng đã sớm viết thư cho tổ phụ nói rằng lần này chỉ có nàng và Cố Nguyên An đến Phủ Ninh thôi.
Đến cổng thành, quả nhiên người mà tổ phụ của nàng phái tới đã chờ sẵn, đó là Ngô quản gia của phủ Thứ sử.
Sau khi chào hỏi với ông ấy, Cố Tuế An đi cùng ông ấy vào thành.
Phủ Thứ sử Phủ Ninh nằm ở phía Tây thành, cách cổng thành khoảng một khắc đi đường.
Lúc này, trước cổng phủ Thứ sử có một nhóm người đang đứng.
Vài chiếc xe ngựa chậm rãi chạy tới.
“Đến rồi, đến rồi.”
Xe ngựa chậm rãi dừng lại.
“Tổ mẫu—” Cố Nguyên An nhảy xuống khỏi xe ngựa, chạy đến ôm chặt lấy người lớn tuổi nhất đang đứng ở phía trước.
“Ôi trời ơi, đứa cháu ngoan mà bà thương nhất đây rồi, tổ mẫu nhớ cháu muốn chết! Mau lại đây cho tổ mẫu nhìn cái nào.”Cố Lão phu nhân xúc động xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Nguyên An: “Gầy đi rồi, tổ mẫu đã chuẩn bị đồ ăn ngon cho cháu, lát nữa phải ăn thật nhiều vào nhé.”
“Tổ mẫu, đệ ấy mà ăn nữa thì sẽ mập thành một quả bóng mất thôi.” Cố Tuế An mặc một chiếc áo choàng lông cáo lụa màu hồng nhạt bước xuống từ xe ngựa, nghe thấy lời đó thì vừa cười vừa nói.
“Tuế Tuế — Ôi chao, cháu gái ngoan của bà, mau lại đây để tổ mẫu ôm một cái nào.”
Cố Lão phu nhân nghe thấy giọng nói đó, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047345/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.