“Tuế Tuế, nàng sắp rời khỏi Kinh đô ư?!”
“Đúng vậy, sao huynh lại kinh ngạc đến thế?” Đột nhiên nghĩ ra điều gì, Cố Tuế An dừng bước rồi nhìn Mộ Hành Tắc: “Còn huynh thì sao, bây giờ đã sắp đến Tết rồi, sao huynh còn chưa về Giang Nam?”
“Thế tử nhà ta…”
Thanh Huyền chưa kịp nói dứt lời thì đã bị Thế tử nhà y cắt ngang: “Ta dự định hai hôm nữa sẽ khởi hành về Giang Nam. Tuế Tuế, nàng nói xem có trùng hợp không, đi Giang Nam thì phải đi qua Phủ Ninh đấy. Chi bằng chúng ta làm bạn đồng hành đi, ta còn có thể bảo vệ nàng nữa.”
Mộ Hành Tắc đưa ra lời mời với giọng điệu tự nhiên, hiển nhiên chàng ta đã quên béng chuyện trước đó đã quyết định ở lại Kinh đô đón năm mới.
Thanh Huyền thầm đảo mắt một cái.
Tứ Hỷ chú ý thấy ánh mắt của Thanh Huyền, bèn nghi hoặc hỏi: “Thanh Huyền, mắt ngươi bị làm sao thế?”
“À? Không sao, chỉ là gió thổi tuyết bay vào mắt ta thôi.”
Tứ Hỷ: “Ồ, vậy ngươi cẩn thận một chút nhé.”
Cố Tuế An: “Giang Nam còn cách Phủ Ninh một đoạn đường, hành trình của bọn ta chắc chắn sẽ không quá nhanh. Huynh đi cùng bọn ta liệu có bị chậm trễ không?”
“Kịp mà, sau khi đưa nàng đến Phủ Ninh, ta sẽ phi ngựa nhanh hơn để trở về. Tuế Tuế, cứ để ta đi cùng nàng nhé.” Mộ Hành Tắc kéo kéo ống tay áo rộng rãi của Cố Tuế An.
Cố Tuế An nhìn đôi mắt hoa đào đáng thương kia, nàng âm thầm liếc đi chỗ khác, rồi quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047343/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.