Sắc mặt của Mộ Hành Tắc cũng không đổi, chàng ta chỉ mỉm cười nói: “Đa tạ lời khen của Cố thừa tướng.”
“Da mặt cũng dày như lão già kia vậy!”
Cố thừa tướng nở một nụ cười gượng gạo, rồi lên tiếng châm chọc: “Nam nhân muốn cưới Tuế Tuế nhiều như lá mùa thu, nhưng muốn được con bé để vào tim lại chẳng dễ dàng.”
Lời này ông không hề nói ngoa.
Tuế Tuế trông có vẻ ngoan ngoãn và trầm tĩnh, kỳ thực tâm tính lại vô cùng kiên định và không dễ giao động.
Đến cả người tài giỏi xuất chúng như Thái tử điện hạ, lại cùng Tuế Tuế lớn lên cùng nhau, thế mà con bé cũng chẳng mảy may để tâm đến người ta.
Bọn họ đều nhìn ra Thái tử đối với Tuế Tuế có tình cảm khác thường, thế nhưng Tuế Tuế là người trong cuộc lại không hề nhận ra, đủ thấy con bé hoàn toàn chẳng để tâm đến Thái tử.
Lúc này, nếu Cố Tuế An biết được suy nghĩ của phụ thân, nàng thực sự muốn thốt lên: Phụ thân, người đánh giá con quá cao rồi.
Nàng làm vậy là vì sinh mệnh của chính mình đó thôi. Dù xuyên đến cuốn sách tồi tệ này, nhưng sống dở còn hơn là chết hay.
Phụ thân ở hiện đại đặt tên cho nàng là Tuế An, chính là mong nàng được bình an trọn kiếp.
Nam chính tất nhiên sẽ yêu nữ chính, nàng điên rồi mới để ý đến nam chính chứ? Nàng đâu muốn kết cục giống như nữ phụ trong sách đâu!
“Vãn bối… sẽ nỗ lực hết sức.” Mộ Hành Tắc cất giọng có chút ưu sầu.
Chàng ta biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047339/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.