Gió thu nhẹ nhàng và mát mẻ.
Ngày hôm đó, Phủ Thừa tướng tổ chức lễ cập kê cho đích nữ duy nhất trong phủ.
Hôm nay, cách bài trí bên trong lẫn bên ngoài Phủ Thừa tướng đều vô cùng nhã nhặn. Những tảng đá Thái Hồ khắc nổi phản chiếu vào tường xám ngói xanh, hàng chục hành lang có mái che và nhà giữa hồ đều được treo lụa đỏ.
Phủ Thừa tướng vốn dĩ rất ít tổ chức tiệc tùng. Thừa tướng là người được Hoàng đế tín nhiệm, nên lần này không ít người đến dự tiệc. Các công tử thế gia và quý phu nhân, tiểu thư danh giá trong thành Kinh Đô phần lớn đều đến tham dự buổi tiệc.
Thanh Phong Các.
Cố Tuế An ngồi trước gương đồng, Xuân Lan và Vương ma ma đang trang điểm cho nàng.
Hôm nay là lễ cập kê của nàng, cũng là ngày quan trọng nhất đối với một nữ tử ở thời cổ đại.
Thoáng một cái, vậy mà nàng đã đến cái nơi tồi tệ này hơn mười năm rồi.
Hơn mười năm đó!
Nàng thật sự cảm thấy mình sắp sửa biến thành người cổ đại thật rồi, sự thay đổi ngấm ngầm là đáng sợ nhất.
Nếu không phải nàng vẫn còn nhớ những thứ như điện thoại, bánh hamburger, thì nàng đã hoài nghi cuộc sống hiện đại chỉ là một giấc mơ của mình mà thôi.
Trong cái xã hội phong kiến phân cấp nghiêm ngặt này, nếu không phải cha mẹ ở đây rất tốt với nàng, và nàng lại là người khá lạc quan, thì e rằng đã sớm bị làm cho trầm cảm rồi.
“Cô nương—”
Giọng nói vui vẻ và nhanh nhẹn của Tứ Hỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-thai-tu-dang-co-bieu-muoi-xau-so-bi-cuong-doat/5047336/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.