Ngày hôm sau.
Sau khi tăng ca mấy ngày liên tục, Bùi Tế quyết định cho bản thân nghỉ một ngày, vì vậy sáng sớm thức dậy, hắn gửi tin nhắn cho Sở Giang Vương nói hôm nay không đi làm.
Sở Giang Vương đáp lại bằng một câu quen thuộc.
[Lệ Ôn: Đế Quân, ngài quả nhiên có gì đó không đúng rồi.]
Bùi Tế không trả lời.
Hứa Triều Hi vẫn đang quấn chăn ngủ trên giường.
Không có nam quỷ ở bên, tư thế ngủ của Hứa Triều Hi càng khoa trương, nửa người trên quấn chặt chăn, chắc là cảm thấy lạnh. Nửa dưới lại cuộn chăn thành một dải dài kẹp giữa hai chân, cẳng chân trắng nõn đều lộ ra ngoài.
Bùi Tế im lặng quan sát hồi lâu, sau đó giũ chăn bông đắp lại cho cậu, lúc thu tay về, hắn không nhịn được mà gãi gãi lòng bàn chân cậu nhóc.
Tiểu quỷ trên giường khẽ rầm rì, đạp đạp chân rồi lại ngủ mất.
Nam quỷ không khỏi bật cười.
Nửa tiếng sau, Bùi Tế làm bữa sáng xong liền gọi Hứa Triều Hi dậy, Hứa Triều Hi mở mắt ra, ngẩn người nói với hắn: "Anh à, hình như vừa rồi có thứ gì đó chạm vào chân em."
“Niên Niên ngủ mơ rồi,” Bùi Tế tỉnh rụi đáp, “Bữa sáng đã chuẩn bị xong, dậy nào”.
Ngủ mơ thật ấy hả?
Hứa Triều Hi: "Vâng."
Cậu ngơ ngác dậy thay quần áo rồi vào phòng tắm tắm rửa. Khi bước ra, Bùi Tế cũng vừa dọn giường xong, hắn mặc một thân quần áo hưu nhàn, điềm đạm và lịch lãm.
Hứa Triều Hi bỗng nhiên phản ứng lại: “Hôm nay anh không phải đi làm sao?”
Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-teo-toi-om-duoc-chua-te-dia-nguc/1082866/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.