Chương trước
Chương sau
"Kỳ sinh lý sắp đến thì uống nhiều nước ấm." Mạnh Giang Thiên cầm một chai nước khoáng, mở ra đổ vào trong chén rồi đưa cho Tề Thiên Sơn: "Hâm nóng chén nước này."

"Nồi thì sao? Tôi không có cách nào hâm nóng một lúc hai thứ." Tề Thiên Sơn tận tâm giải thích chỉ sợ Mạnh Giang Thiên tức giận.

"Nồi để sau, ninh nhiều sẽ bị nhừ. Chờ Thôi Tây Sinh tỉnh lại thì cậu hâm nóng cho em ấy một lần nữa, trước tiên đem chén nước này làm nóng đi." Mạnh Giang Thiên nói.

"Được." Tề Thiên Sơn cầm chén, rất nhanh làm nóng nước trong chén.

Lúc đưa cho Lưu An Na, Tề Thiên Sơn rất tốt bụng nhắc nhở: "Bây giờ chén rất nóng nên cứ để đây đã, lát nữa cô hãy uống."

"Cảm ơn." Lưu An Na cứng rắn nở nụ cười, chén nước kia nhìn cũng không thèm nhìn mà vẫn chưa từ bỏ ý định quấn lấy Mạnh Giang Thiên: "Giang Thiên ca ca, trong nồi nhiều cháo gạo như vậy, một mình Thôi Tây Sinh cũng không ăn hết, anh cho em một chút đi."

"Tôi cũng muốn ăn." Đầu Mạnh Giang Thiên cũng không quay lại, đi tìm một cái nắp nồi đậy lên trên.

Lưu An Na vừa làm nũng vừa vặn vẹo dậm chân, tro trên mặt đất cũng bị cô quấn lên.

"Còn không phải có mấy túi gạo nữa sao? Không đủ để nấu à? Giang Thiên ca ca, từ nhỏ chúng ta cùng nhau lớn lên, anh ngay cả một chút cháo cũng không muốn cho em ăn sao? Bên cạnh anh bây giờ chỉ có em, Giang Thiên ca ca, anh không thể mặc kệ em." Lưu An Na kéo cánh tay Mạnh Giang Thiên, nói xong hai giọt nước mắt cũng chảy xuống.

Vốn chỉ là muốn làm nũng bán thảm. Nhưng nói xong Lưu An Na càng thấy hờn dỗi, ngược lại hai giọt nước mắt này mang theo ba phần thật lòng.



"Cũng chính là từ nhỏ chúng ta cùng nhau lớn lên, bây giờ bên cạnh cô cũng chỉ có tôi cho nên tôi mới không truy cứu những chuyện cô đã làm. Na Na, tôi sẽ chăm sóc cô, nhưng cô không thể dựa vào mối quan hệ của chúng ta mà làm tổn thương những người xung quanh tôi."

"Qua vài ngày nữa, chờ đẳng cấp dị năng của tôi cao thì tôi sẽ về quê tìm ba mẹ tôi, nếu cô muốn đi theo, tôi sẽ mang cô trở về. Nếu ba mẹ cô không biến thành zombie, cũng không bị hại, tôi đưa cô đến tay bọn họ, cũng không bảo vệ cô nữa. Cô yên ổn một chút bây giờ tôi sẽ không bỏ cô." Mạnh Giang Thiên nói rất trực tiếp, trực tiếp làm cho nước mắt Lưu An Na cứng rắn nghẹn trở về.

Lưu An Na nhịn nửa ngày không dám hỏi quan hệ giữa Mạnh Giang Thiên và Thôi Tây Sinh, chỉ sợ Mạnh Giang Thiên bỏ rơi cô. Kết quả hiện tại cô không hỏi Mạnh Giang Thiên đã chủ động nói.

Trong lúc nhất thời Lưu An Na không biết nên đáp lại lời của Mạnh Giang Thiên như thế nào, Mạnh Giang Thiên nhìn cô một lát rồi thở dài muốn rời đi.

Dù sao cùng nhau lớn lên từ nhỏ, thật sự quan hệ hai người thân thiết như anh em.

Mạnh Giang Thiên rất tức Lưu An Na giúp hội trưởng học sinh cướp thức ăn của Thôi Tây Sinh, nhưng cũng không thể quá đáng như đối phó với hội trưởng học sinh.

Cho cô ăn ít hơn như thể trừng phạt cô. Về phần những người dây mơ rễ má, chết đói cũng không liên quan gì đến anh.

Mạnh Giang Thiên đi chưa được mấy bước thì đột nhiên Lưu An Na ở phía sau hô to: "Mạnh Giang Thiên, rốt cuộc anh và Thôi Tây Sinh có quan hệ gì?"

Bị Mạnh Giang Thiên từ chối như vậy, Lưu An Na cũng không giấu giếm, trong lúc tức giận lớn tiếng gào to.

Giọng nói của cô hấp dẫn sự chú ý của mọi người, mọi người đều biết Mạnh Giang Thiên rất quan tâm đến Thôi Tây Sinh, cũng suy đoán quan hệ giữa Mạnh Giang Thiên và Thôi Tây Sinh.

Hiện giờ có cơ hội nghe được đáp án nên tất cả mọi người đều nín thở nhìn Mạnh Giang Thiên, chờ đợi câu trả lời của anh.

Mạnh Giang Thiên quay đầu đón nhận ánh mắt của mọi người, nhìn Lưu An Na mỉm cười: "Em ấy là người tôi yêu."

Tận thế thật tốt, không cần bất kỳ cố kỵ nào cũng có thể lớn tiếng nói ra chuyện anh đã sớm muốn tuyên bố cho toàn thế giới.

Đám người trầm mặc, bọn họ đã sớm đoán được đáp án này nên cũng không có nhiều ngoài ý muốn.

Chỉ có Lưu An Na rất khó chịu, cô buông tha tất cả ở nước ngoài trở về tìm Mạnh Giang Thiên, không nghĩ tới vẫn bị một người đàn ông cướp người đàn ông của mình.



Sớm biết vậy cô đã ở bên cạnh bạn trai phú nhị đại ở nước ngoài, tuy người nọ không thức tỉnh dị năng nhưng tốt xấu gì cũng có chút thân phận.

Hội trưởng học sinh có tí chức cán bộ đánh rắm cũng làm mưa làm gió, thế nào chức vụ phú nhị đại kia cũng lớn hơn hội trưởng học sinh, nói không chừng cô đi theo phú nhị đại hiện tại cũng có thể sống rất tốt.

Càng nghĩ càng hối hận, Lưu An Na không cam lòng hỏi Mạnh Giang Thiên: "Cậu ta là người anh yêu, còn em thì sao? Em không phải bạn gái anh sao?"

"Tôi vẫn coi cô như em gái." Mạnh Giang Thiên rõ ràng nói.

"Làm sao có thể! Khi em vừa trở về, rõ ràng anh đã hứa sẽ ở bên em. Anh cũng thừa nhận em là bạn gái anh xong còn đưa em đi gặp bạn bè anh, muốn em hiểu vòng tròn cuộc sống của anh. Tất cả những điều đó đều coi em như em gái à?"

"Những thứ đó đều là vì che giấu sự tồn tại của em ấy nên tôi mới cố ý cùng cô thể hiện ngọt ngào. Dù sao khi đó tận thế còn chưa tới, một khi quan hệ của hai chúng tôi bị phơi bày thì sẽ có rất nhiều phiền toái. Nên là vào thời điểm đó, thực sự cô là bạn gái của tôi."

Mạnh Giang Thiên rất dứt khoát thừa nhận, cúi đầu nhìn Thôi Tây Sinh, hô hấp rối loạn của người này xem ra đã tỉnh nhưng không biết nghe được bao nhiêu.

Thôi Tây Sinh sống chết nhắm mắt lại, kiệt lực duy trì hô hấp vững vàng. Vừa tỉnh đã nghe Mạnh Giang Thiên nói câu cuối cùng, thừa nhận Lưu An Na là bạn gái của anh, lúc này nếu tỉnh lại chẳng phải cậu rất xấu hổ sao.

"Anh lợi dụng em?!" Lưu An Na tức giận gầm nhẹ.

Đầu Thôi Tây Sinh đầy chấm hỏi, cũng đã thừa nhận là bạn gái mà sao bạch liên hoa này giống như rất tức giận?

Lợi dụng cái gì? Khi đang ngủ cậu đã bỏ lỡ điều gì?

"Coi như vậy đi. Để bù đắp, tôi sẽ bảo vệ cô về nhà."

Thôi Tây Sinh càng buồn bực, Mạnh Giang Thiên thừa nhận hả? Rốt cuộc Mạnh Giang Thiên lợi dụng Lưu An Na cái gì?

"Anh vô sỉ, sao anh có thể làm như vậy?" Lưu An Na thật sự phẫn nộ, lúc trước quyết định trở về ngay cả kế hoạch nửa đời còn lại cô cũng đã nghĩ kỹ.

Hiện tại nhân vật trung tâm của kế hoạch Mạnh Giang Thiên thay đổi bất thường, cô đi đâu để thông đồng với dị năng giả thứ hai?



Lưu An Na nhìn về phía Tề Thiên Sơn căn bản không giống dị năng giả.

Triệu Hoan Thụy, có dị năng không có đầu óc, chỉ biết đi theo người khác, bị người ta bán còn giúp kiếm tiền mãn phu.

Hội trưởng học sinh thì đạo đức giả, ích kỷ, nếu đi theo hắn, vì danh lợi, người đàn ông đó sẽ không ngần ngại bán cô.

Chỉ có Mạnh Giang Thiên, dị năng cao, có đầu óc, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, cô cũng hiểu rõ cách làm người của Mạnh Giang Thiên, không phải tốt đẹp trọng tình trọng nghĩa gì, nhưng tuyệt đối là người bao che khuyết điểm đến không nói lý lẽ.

Nếu như đi vào phạm vi bao che khuyết điểm của anh, cả đời này sẽ được anh bảo vệ không cần lo lắng không sống nổi trong tận thế.

Đáng tiếc hiện tại vị trí người yêu trong lòng Mạnh Giang Thiên bị người ta chiếm đi, nếu có thể làm em gái được anh bảo vệ thì có lẽ cũng có thể ở chung với anh.

Chỉ là hiện tại cô quá tức giận, cũng không tiện thay đổi thái độ lập tức, Lưu An Na trừng mắt nhìn Thôi Tây Sinh giả vờ ngủ trên mặt đất, quay đầu bỏ đi.

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

14/9/2021

#NTT
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.