Thôi Tây Sinh nghe được tiếng khóc của Tề Thiên Sơn, đại khái cũng hiểu được lời hắn nói.
Tốt xấu gì Tề Thiên Sơn cũng bảo vệ cậu ba ngày, cậu cũng không muốn bởi vì mình còn muốn ăn cháo mà mất thêm một mạng người.
Đi tới cửa nhìn sắc mặt Mạnh Giang Thiên đen như mực, Thôi Tây Sinh cảm thấy vừa hôn xong nên hẳn là Mạnh Giang Thiên sẽ nghe ý kiến cậu một chút, thử nói: "Tôi không ăn nữa, hôm nay ăn rất nhiều rồi."
Mạnh Giang Thiên nhìn thấy Thôi Tây Sinh lập tức lộ ra vẻ tươi cười: "Không ăn cũng được, thật sự tôi sợ em lại ăn đến đau bụng."
Cúi đầu mỉm cười nhìn Tề Thiên Sơn, Mạnh Giang Thiên giao phó: "Cậu đi tìm hội trưởng học sinh để rửa sạch nồi chén đũa, các cậu có thể nghỉ ngơi."
"Tôi sẽ gọi ngay. Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu." Tề Thiên Sơn dập đầu ba tiếng rất vang với Thôi Tây Sinh, nước mắt chảy ròng ròng chạy ra ngoài.
Vướng víu rời đi, Mạnh Giang Thiên đi tới trước người Thôi Tây Sinh, đưa tay ôm lấy cậu, Thôi Tây Sinh muốn đẩy lại bị Mạnh Giang Thiên siết chặt một chút: "Không có thức ăn thì không cho ôm, tốt xấu gì cũng ở cùng nhau ba năm, em có cần phải vô tình như vậy hay không?"
Vô tình?! Thôi Tây Sinh trợn to hai mắt, lúc trước người bị vứt bỏ chính là cậu, người bị coi là bạn tình cũng là cậu. Ngược lại bây giờ cậu trở thành người vô tình??
Thôi Tây Sinh nhớ tới bộ dáng nợ nần ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-tan-the-toi-duoc-ban-trai-cu-cuu/2462391/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.